Posted on March 12, 2013 by ixij
Cập nhật: 16:45 GMT – thứ hai, 11 tháng 3, 2013
Cập nhật: 16:45 GMT – thứ hai, 11 tháng 3, 2013
BMI nói kịch bản tốt nhất là Đảng Cộng sản dần chuyển sang
tự do hóa chính trị
Đảng Cộng sản Việt Nam
đang phải đối diện với một nhiệm vụ khó khăn trong việc bảo vệ hệ thống độc đoán,
giữa lúc áp lực đòi cải cách dân chủ đang ngày càng tăng cao.
Đây là nhận xét của
hãng tư vấn ở London, Business Monitor International ( BấmBMI), được đưa ra
trongBấmbản phúc trình mới nhất, dự báo tình hình kinh doanh của Việt Nam
trong thời gian từ nay tới 2022.
Trong bản phúc trình
mới nhất, công bố cho quý hai năm 2013, công ty độc lập chuyên thu thập và đánh
giá rủi ro chính trị và kinh doanh có trụ sở tại London nói rằng về ngắn hạn,
mức độ rủi ro chính trị của Việt Nam là tương đối thấp, nhưng về mặt dài hạn lại
gây quan ngại.
BMI đánh giá rằng câu
hỏi lớn nhất mà chính trị Việt Nam đang gặp chính là những lời kêu gọi đòi phải
dân chủ hóa, trong lúc về mặt chính sách ngoại giao thì việc Trung Quốc ngày
càng lớn mạnh sẽ đẩy Việt Nam gắn bó hơn với nhóm các nước Á châu có quan hệ
gần gũi với Hoa Kỳ.
Theo cách tính toán
xếp hạng của BMI, Việt Nam
đạt 76,9, tức trên trung bình trong khu vực đối với mức rủi ro chính trị ngắn
hạn (73,2), đứng thứ chín. Đứng đầu là Singapore (94,8), tiếp theo là
Brunei Darussalam (90,6).
BMI xếp hạng rủi ro
chính trị dài hạn
Nam
Hàn 84,2
Singapore 80,6
Đài
Loan 75,4
Hong Kong 72,9
Trung Quốc 67,4
Malaysia 67,2
Ấn
Độ 65,7
Brunei
Darussalam 65,6
Philippines
62,8
Bangladesh 62,6
Thái
Lan 61,8
Sri Lanka 60,2
Indonesia 60,0
Campuchia 58,9
Việt
Nam
57,7
Bắc
Hàn 55,2
Papua New Guinea
54,8
Pakistan 52,7
Bhutan 51,0
Lào
44,5
Miến
Điện 37,5
Trung bình khu vực
62,6/toàn cầu 63,4/các thị trường đang nổi 59,8
Tuy nhiên, ở phần xếp
hạng độ rủi ro dài hạn, theo BMI, Việt Nam chỉ đạt 57,7, dưới mức trung bình
(62,6) và đứng thứ 15 trên tổng số 21 quốc gia khu vực. Trong bảng này, Nam Hàn
được cho là an toàn nhất, đạt 84,2 điểm, với Miến Điện đứng chót (37,5).
BMI cũng đưa ra ba
kịch bản cho khả năng thay đổi chính trị Việt Nam trong thời gian tới, gồm tình
huống cơ bản, tình huống tốt nhất, và tình huống xấu nhất.
Kịch bản một: Chế độ kỹ trị
Theo kịch bản này,
Đảng Cộng sản VN biến chuyển thành một chế độ kỹ trị, theo đó BMI dự đoán Đảng
sẽ chuyển hướng để chính phủ nhắm vào việc duy trì mức tăng trưởng kinh tế cao
và đảm bảo phân phối của cải một cách tương đối hợp lý cho toàn bộ dân chúng.
Với hướng đi này, BMI
nhận định nhiều thanh niên vào Đảng nhằm thăng tiến trong sự nghiệp và phục vụ
đất nước chứ không phải vì lý tưởng cộng sản.
Do vậy, BMI dự đoán
các cải cách kinh tế sẽ được tiếp tục, bất chấp những lời chỉ trích từ các
thành viên lớn tuổi, bảo thủ trong Đảng.
Tuy nhiên, BMI đánh
giá là trong kịch bản này, việc các nhà hoạt động đòi dân chủ và những người
chỉ trích chính phủ có những giai đoạn bị đàn áp mạnh tay chính là chỉ dấu cho
thấy việc tự do hóa chính trị vẫn là điều chưa được chấp nhận.
Kịch bản hai: Từng bước tự do hóa chính trị
Theo BMI, đây sẽ là
tình huống tốt nhất, với việc Đảng Cộng sản áp dụng những chuyển biến nêu trong
kịch bản một, đồng thời kết hợp với việc dần dần tiến tới tự do hóa chính trị,
như mở rộng vai trò của Quốc hội, chấp nhận một cách dễ dàng hơn những ý kiến
khác ở ngay trong cùng Đảng, tăng tính cạnh tranh chính trị trong các kỳ bầu
cử, và cho truyền thông hoạt động cởi mở hơn.
Theo kịch bản này, BMI
cho rằng Việt Nam sẽ đi từ hệ thống độc đảng sang hệ thống một đảng nắm quyền
chi phối tương tự như mô hình ở các nước láng giềng Campuchia, Malaysia và
Singapore, nơi chỉ có đảng cầm quyền là có cơ hội thực sự để chiến thắng trong
các kỳ bầu cử.
Hiện đang có nhiều kêu
gọi phải sửa đổi điều 4 Hiến pháp, qua đó thách thức sự lãnh đạo độc quyền của
Đảng Cộng sản
Nếu nhìn xa hơn, thì
những gì đã xảy ra ở Nam Hàn, Đài Loan và Nhật Bản cho thấy mô hình hệ thống
một đảng nắm quyền chi phối rốt cuộc cũng sẽ mở đường cho phe đối lập. Tuy
nhiên, BMI nhận định trong trường hợp Việt Nam thì con đường này có lẽ chỉ xảy
ra sau hơn một thập niên nữa.
Kịch bản ba: Bạo loạn và đàn áp bạo lực
Hai mươi năm trước, vào mùa xuân đặc biệt đó của
Trung Quốc năm 1989, một trận cuồng phong ập đến đất nước đang đối
mặt với những vấn đề chính trị gay cấn.
|
Các sinh viên từ Đại học Bắc Kinh trên quảng trường Thiên An Môn |
Các sinh viên biểu tình ủng hộ dân chủ đối mặt với
quân đội (ngay trước thảm họa )
Người dân Bắc Kinh đạp xe qua xe tăng và xe quân sự
bị đốt cháy, dấu tích của biến cố còn lại sau khi quân đội dập tắt
cuộc đấu tranh.
Là khả năng xấu nhất,
với những bước đi sai lầm nghiêm trọng về mặt chính sách, dẫn tới một giai đoạn
biến động kinh tế kéo dài, tỷ lệ thất nghiệp cao và mức lạm phát chóng mặt
khiến mức độ sung túc bị xói mòn, theo BMI.
|
Tình hình này sẽ thúc
đẩy mạnh việc thay đổi thể chế, nhưng BMI đánh giá rằng trước các cuộc biểu
tình rộng khắp trên đường phố và sự thách thức toàn diện về cơ chế độc đảng
lãnh đạo, một bộ phận trong Đảng sẽ ủng hộ việc dùng các lực lượng an ninh đàn
áp người biểu tình để tiếp tục níu giữ quyền lực.
Tuy nhiên, theo BMI,
việc đàn áp bạo lực các cuộc biểu tình đường phố như từng xảy ra tại Bắc Kinh
hồi 1989 hay
tại Miến Điện hồi 2007 sẽ dễ khiến nhiều người thiệt mạng, và dẫn tới việc bị
cộng đồng quốc tế áp lệnh trừng phạt.
Mà nếu vậy, Việt Nam nhiều
khả năng sẽ phải đương đầu với không chỉ tình trạng bị cô lập về mặt ngoại giao
mà còn bị suy yếu kinh tế do ảnh hưởng tới việc xuất khẩu và đầu tư trực tiếp
của nước ngoài, BMI đánh giá.