6 thg 7, 2012

Những dòng nước mắt về đâu?


honngv: Sắp đến ngày 27/7 lại nghĩ: Thử hỏi có Dân tộc nào trên Trái đất này trả giá cho sự Thống nhất đất nước như dân tộc Việt này kg ?!
Đi dọc Trường Sơn bạn sẽ rùng mình với muôn loại Nghĩa trang! Nhiều có, ít có, bao la mênh mông có!
Sau 30 năm chiến tranh ác liệt, hy sinh bao triệu nam thanh nữ tú, tận ngày sắp thống nhất mới biết bị Tàu khựa lừa: 'đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng'!
Trăm ngàn vạn ước mơ nằm...
Giờ thì nó sắp mò vào đến tận cửa nhà mình mà nó vẫn vừa ăn cướp vừa la làng.
Mượn bài thơ "NHỮNG DÒNG NƯỚC MẮT VỀ ĐÂU?" của Văn Công Hùng đặng gởi đến "trăm ngàn vạn ước mơ nằm / những ngôi sao đỏ cháy thầm bên nhau" những giọt nước mắt tiếc thương muộn mằn!

NHỮNG DÒNG NƯỚC MẮT VỀ ĐÂU?

Người đương bằn bặt sim mua / người lên mạn bắc bỏ bùa phương nam / trăm ngàn vạn ước mơ nằm / những ngôi sao đỏ cháy thầm bên nhau !

                   tường vi thì mỏng vào chiều
                   em khêu nỗi nhớ theo liêu xiêu gầy
                   đã vắt đến kiệt bàn tay
                   đã mưa mưa đến tận ngày nước rong
                   đã từng khóc đỏ cơn mong
                   đã thôi ngọn nến cháy trong đốt ngoài

                   người thì đã tận mù khơi
                   đã tan xác pháo đã chơi vơi mùa
                   người đương bằn bặt sim mua
                   người lên mạn bắc bỏ bùa phương nam
                   trăm ngàn vạn ước mơ nằm
                   những ngôi sao đỏ cháy thầm bên nhau

                   những dòng nước mắt về đâu
                   về đâu những mối tình đầu vu vơ
                   bây giờ nắng lạnh gió hờ
                   những người lính trẻ nằm chờ trăng lên...

                                                          Pleiku 23/9/2008

Nhớ tiếc Hoàng Ngọc Hiến


Nguyễn Huy Thiệp đọc văn tế GS Hoàng Ngọc Hiến

Posted on Thứ sáu, ngày 06 tháng bảy năm 2012 by Bà Đầm xòe
TNc: Tại cuộc hội thảo Hoàng Ngọc Hiến - bậc trí giả lương thiện tối 4-7-2012, nhà văn Nguyễn Huy Thiệp đã phát biểu ý kiến bằng bài văn tế GS Hoàng Ngọc Hiến. Phóng viên bản web ghi lại bằng máy ảnh nên chất lượng chưa như ý, mong bạn đọc thông cảm. Chúng tôi đăng kèm văn bản bài văn tế đó dưới đây:

NHỚ TIẾC HOÀNG NGỌC HIẾN
(Phú gửi bạn văn)

Nhớ thay, Hoàng Ngọc Hiến!
Tiếc thay, Hoàng Ngọc Hiến!
Bậc trí giả lương thiện,
Một người xưa nay hiếm!


Nhớ ông xưa:
Sinh ở chốn Lam Hồng,

-“Quê choa gì cũng biết,
Riêng hạnh phúc lại không!”
Thật đúng lời người biết!

*
Đi du học ở Nga,
Ngậm ngùi lòng xót xa:
-“Đàn bò qua biên giới,
Thành tiến sỹ được a?”
Đúng là lời người hiệt!
*
Thời “hiện thực phải đạo”,
Thời “bước qua lời nguyền”,
Thời “loanh quanh minh triết”,
Vẫn giữ vẹn phẩm tiết!
*
-“Cái nước mình nó thế!”
Phảng phất nụ cười xòa…
Cười xong thì rơi lệ,
Lòng người đau xót xa!
*
Nhớ thay, Hoàng Ngọc Hiến!
Tiếc thay, Hoàng Ngọc Hiến!
Bậc trí giả lương thiện,
Một người xưa nay hiếm!

Tiếc ông xưa:
Về dựng trường Nguyễn Du,

Hoang đường và ngây thơ!
Chuyện “Ngu công dời núi”,
Học Đạo mà như đùa!
*
Than ôi, công ông lớn,
Bao học trò thành danh!
Tên tuổi trùm thiên hạ,
Đều từ đây mà thành:
*
Bọn Đăng Khoa, Hữu Thỉnh,
Đám Trọng Tạo, Bảo Ninh…
Lũ Y Ban, Trung Đỉnh,
Đến Mỹ Dạ, Văn Chinh…
Công nông binh đủ cả,
Hốt nhiên tự dưng thành!
*
Than ôi đức ông lớn,
Sống chẳng màng hư danh!
Chết được phong Sư tử 
Hỏi ông có giật mình?
*
Nhớ thay, Hoàng Ngọc Hiến!
Tiếc thay, Hoàng Ngọc Hiến!
Bậc trí giả lương thiện,
Một người xưa nay hiếm!
*
Nhớ ông xưa:
Hồi nào đến gặp ông,

Ông không chúc thuận buồm,
Cũng chẳng chúc xuôi gió,
Nước mắt hòa chén cơm,
Cứ giận ông chúc xỏ!
*
Hai nhăm năm rồi đó,
Câu chúc mãi theo tôi…
Chợt hiểu ở nước mình:
-“Nhà văn khổ như chó!”
*
Nhớ thay, Hoàng Ngọc Hiến!
Tiếc thay, Hoàng Ngọc Hiến!
Bậc trí giả lương thiện,
Một người xưa nay hiếm!

Than ôi,
Thượng hưởng!

Hãy cứu lấy trẻ con!

Hãy cứu lấy tiếng Việt!
Hãy cứu lấy nước mình!

- Học ông Hoàng Ngọc Hiến!
                                  NHT

TNc cám ơn nhà văn Vũ Xuân Tửu từ xứ Tuyên đã gửi văn bản bài văn tế này cho bản web.


(Hoàng Ngọc Hiến (1930-2011), là nhà lý luận phê bình, và là dịch giả văn học Việt Nam đương đại, nguyên hiệu trưởng Trưởng viết văn Nguyễn Du.

   Hoàng Ngọc Hiến sinh ngày 21 tháng 7 năm 1930 tại Nam Định, quê quán: Làng Đông Thái, xã Tùng Ảnh, huyện Đức Thọ, tỉnh Hà Tĩnh. Sau năm 1945, ông cùng gia đình đi tản cư, học Trường trung học chuyên khoa Huỳnh Thúc Kháng ở Vinh và được gửi đi đào tạo ở Liên Xô (cũ).
   Năm 1959, ông làm nghiên cứu sinh và bảo vệ thành công Tiến sĩ Văn học chuyên ngành lý luận, phê bình tại Đại học Tổng hợp Moskva, Liên Xô (cũ) với luận án về nhà thơ Liên Xô Vladimir Vladimirovich Mayakovsky
   Về nước, ông lần lượt giảng dạy ở các trường Đại học Sư phạm Vinh, Đại học Văn hóa, Trường Viết văn Nguyễn Du (và ông đã nhiều năm làm hiệu trưởng ngôi trường này).
   Từ năm 1983, ông đã nhiệt thành cổ súy cho sự đổi mới sáng tác văn học ở Việt Nam, phê phán những bất cập trong hệ thống lý luận quan của Zdanov.
   Ông là Hội viên Hội nhà văn Việt Nam năm 1987, và là là đồng chủ bút với Huỳnh Sanh Thông, Trương Vũ ra tạp chí Vietnam Review (phát hành ở Mỹ trong 2 năm 1996 và 1997).
   Ông có các học trò là nhà văn, nhà thơ đã thành danh như Nguyễn Huy Thiệp, Phạm Thị Hoài, Bảo Ninh, Nguyễn Trọng Tạo...
   Hoàng Ngọc Hiến mất vì bệnh lúc 23 giờ ngày 24 tháng 1 năm 2011 tại Bệnh viện Hữu nghị, Hà Nội).