11 thg 8, 2013

Ký ức của Nguyến Thành Sự - 10


          Ở Lượng Kim được hơn một tháng. Vào cuối tháng tư năm 1973  chúng tôi được lệnh rút quân về Dốc Miếu. Thế là chúng tôi phải chia tay bà con Cửa Việt. Xa anh chị Tám và các cháu, và cũng không biết ngày nào sẽ lại gặp nhau. Tôi không rõ việc thay thế C6 tại trận địa xảy ra thế nào. Đại đội chúng tôi được tập kết một chỗ và cùng rút. Tôi không nhớ vị trí bến chúng tôi chỗ nào nhưng những hình ảnh đến nay còn đọng lại là chúng tôi đi trên một chiếc xe lội nước to, kín, khi tới bờ phía bắc tôi nhìn thấy những ngôi nhà ven sông, không còn tan hoang như hôm chúng tôi đi vào. Đến khoảng 9 giờ sáng chúng tôi đã qua được bờ bắc sông Cửa Việt. Đến trưa thì về đến Tân Lịch Do Linh. Chiều toàn đại đội tập hợp trong khu vườn, có mắc dây Fi đơ tại nhà chúng tôi đã ở. Đại đội tập trung làm thủ tục rời khỏi chiến trường. Chúng tôi nhận giấy chứng nhận XYZ,  giấy giới thiệu làm huy chương (tôi quên mất rồi vì đã bị đánh mất) do anh Sáng chính trị viên tiểu đoàn ký. Có lẽ ban chỉ huy tiểu đoàn tiền phương đã được thành lập và đóng trụ sở tại Do Linh. Có các giấy tờ này rõ ràng là chúng tôi sẽ ra Bắc. Cũng như đợt trước chúng tôi cũng chưa tỏ thái độ gì, vì ra Bắc vào Nam là lẽ thường xuyên của lính ở chiến trường B5. Tính toán ngày tháng, ngày chúng tôi rời khỏi Cửa Việt vào 23 tháng 4 năm 1973 để rút quân ra Bắc.

Gởi Các Bạn trên 60 Tuổi

         Tuy trong rừng có nhiều cây đại thọ cả ngàn năm, nhưng người sống thọ đến 100 tuổi không nhiều. Bạn thọ lắm cũng chỉ sống đến 100 tuổi (tỉ lệ 1 trên 100.000 người).
          Nếu bạn sống đến 70 tuổi, bạn sẽ còn 30 năm. Nếu bạn thọ 80 tuổi, bạn chỉ còn 20 năm. Vì lẽ bạn không còn bao nhiêu năm để sống và bạn không thể mang theo các đồ vật bạn có, bạn đừng có tiết kiệm quá mức.
          Bạn nên tiêu những món cần tiêu, thưởng thức những gì nên thưởng thức, tặng cho thiên hạ những gì bạn có thể cho, nhưng đừng để lại tất cả cho con cháu. Bạn chẳng hề muốn chúng trở nên những kẻ ăn bám.