Tác giả: Đào Dục Tú
KD: Có người quả quyết rằng :”
Không thiếu hiện tượng nhà thơ một bài. Nhưng riêng Bàng Bá Lân? Cặp lục
bát “tuyệt điệu từ” ngôn ngữ thơ Việt cũng đủ vinh danh thi sĩ họ
Bàng-thi sĩ của đồng quê Việt, của làng quê Việt!
Cảm ơn anh Đào Dục Tú :D
—————
Thơ “tiền chiến”- khái niệm chỉ thơ ca Việt trước thời kỳ
chiến tranh chống thực dân, thuộc dòng văn học lãng mạn 1930-1945 có một
tên tuổi thi nhân không thật nổi bật xuất sắc như hàng loạt danh tài
thi ca khác như Xuân Diệu,Thế Lữ,Lưu Trọng Lư,Huy Cận,Chế Lan Viên. . . .
nhưng ông để lại dấu ấn rất riêng trong ký ức độc giả văn học hiện đại
vốn số đông có chung gốc gác xuất thân hoặc liên đới chặt chẽ đến làng
quê Việt .
Nguồn: Trên mạng
Đó là thi sĩ Bàng Bá Lân.Ông có ba tập thơ chính đều lấy âm
thanh quen thuộc của nước Việt, với người Việt làm tiêu đề, làm “chủ đạo
cảm hứng”: Tiếng thông reo (1934); Tiếng sáo diều (1939); Tiếng võng
đưa (1957)
Ba thứ tiếng ấy,đặc biệt là tiếng võng đưa, ghi dấu ấn đậm nét trong ký ức người Việt nhiều thế hệ,nhiều đời.
Thực ra trong cuộc sống vất vả lam lũ nhọc nhằn của người
chân lấm tay bùn, cái tiếng võng đưa ấy đôi khi cũng cất lên những thanh
âm reo vui tuơi trẻ của chị gái ,bé gái ru em. Nhưng phần nhiều tiếng
võng như nối dài sự mệt nhọc thường nhật của con người, gây cảm giác
trầm buồn, cô quạnh. Ai sinh ra từ làng quê thời xưa ấy không một lần
chứng kiến bà ta ,mẹ ta chân còn lấm bùn nằm nghỉ thoáng chốc, đưa cháu,
đưa con vào giấc ngủ giữa ngày hay đêm khuya :
Tiếng võng nhà ai ru trẻ
Nặng nề, chậm chạp đung đưa