31 thg 7, 2012

Man rợ hơn giã thú

    Lại 1 Lê Văn Luyện (LVL) nữa xuất hiện, mà có lẽ còn man rợ hơn: chém nhiều nhát cho đến chết cháu bé 4 tuổi để hiếp chị cháu mới 8 tuổi. Con người mà sao man rợ hơn bầy dã thú?!
    Xen kẽ giữa 2 LVL là cơ man nào vụ việc đã xảy ra, khiến những người còn chút lương tri kg thể kg xót xa, tức giận.
    Vì đâu đến nông nỗi này?
    Thôi thì thầy bói mù cứ thử xem con voi tệ nạn xã hội (TNXH).
    - Dân trí thấp.
    Ờ mà khoan nói dân trí, xem quan trí cái đã. Còn nhớ trong kỳ họp QH vừa qua, có vị ĐBQH đăng đàn fỏng vấn bộ trưởng bộ CA (đại ý): Tại sao TNXH kg những kg giảm mà còn có xu hướng gia tăng? Bộ CA có biện fáp gì để giảm bớt TNXH?
    Ôi, đáng thương và đáng giận cho cái gọi là quan trí của vị ĐBQH này! Bộ CA đâu làm đc những việc đó. Nói cách khác, đó kg fải chức năng của bộ CA. Mà câu hỏi này fải đặt trên bàn làm việc của ông Đảng, ông nhà nước. ĐBQH mà còn lầm lẫn vậy trách gì dân đen!
   Quay lại dân trí thấp. Cái vòi của con voi TNXH là đây. Nhưng tại sao lại thấp, thấp hơn những thế kỷ trước, xét về mức độ tội ác? Vì nông dân mất ruộng, kg có việc làm, kg đi học đc vì chương trình fổ thông mà nặng gần như đại học ở các nc fát triển, vì học fí cao… Thế thì ‘nhàn cư vi bất thiện’ là lẽ đương nhiên, là nghiện hút, là chém giết, hãm hiếp!
    - Gương xấu quá nhiều mà kg bị trừng fạt.
    Nhiều quan to quá xấu, quá tham nhũng, dân ai cũng biết mà vẫn hàng ngày trơ trẽn rao giảng thuyết giáo nọ kia, lại còn luôn ‘học tập gương chí công vô tư của Hồ Chủ Tịch’. Ôi, thật chẳng còn gì để nói!
   CA đánh chết người ngay tại đồn chỉ xử cho qua, đánh người kg đội mũ bảo hiểm mà mặt vẫn lạnh tanh. Tầm nhận thức chỉ như tay Ca ở Hải Phòng mà cũng quân hàm đại tá, chức trưởng! Đánh dân, fá nhà dân, đánh nhà báo như Tiên Lãng, Văn Giang… cũng chỉ như ‘cứt trâu hóa bùn’!
   Quan chức có quyền hành mà còn ác, còn trơ như thế thì dân đen mạt hạng, túng quẫn, liều mạng đến độ Chí Phèo cũng là lẽ thường. Âu cũng là "Nhà dột từ nóc" đấy thôi !
   Dừng lại! mong các ông no đủ quá thừa rồi, hãy dừng tham lam lại, nhìn xuống trăm dân, nhìn toàn đất nước, nhìn ra Biển Đông mà chữa thẹn với Tiên Tổ.
   Dừng lại! Hãy dừng 'tham quyền cố vị' lại để tu sửa cái nhà, để giảm bớt TNXH đang nhức nhối !

Ai “tưng bừng” trong ngày 27-7?


Hữu Long

Mỗi lần đến ngày Thương binh Liệt sĩ 27-7, không chỉ là dịp tôn vinh, ghi công những người đã cống hiến, hy sinh một phần thân thể, một phần đời, thậm chí cả cuộc đời mình cho đất nước mà còn là dịp mà nhiều nỗi đau của dân tộc bị khơi dậy, một cách vô tình hay hữu ý.

 Không biết từ bao giờ, những người làm truyền thông cho ngày 27-7 lại lồng được chữ “tưng bừng” vào những khẩu hiệu, những tít báo. Lý do gì khiến cho anh “tưng bừng” kỷ niệm trong cái ngày mà đáng lẽ việc cần làm là xoa dịu những nỗi đau?

 Và điều đáng kể là cách thức mà các sự kiện diễn ra làm cho người ta thấy là nó “tưng bừng” thật. Rất nhiều khẩu hiệu đỏ rực được giăng lên, rất nhiều hoa được chuyển tới các hội trường, rất nhiều đêm ca múa nhạc và rất nhiều chương trình truyền hình trực tiếp với những lời phát biểu thăng hoa, bay bổng. Mọi lời hoa mỹ về chiến công anh dũng trong quá khứ mà những người dẫn chương trình cất lên, đều vô nghĩa trước cuộc sống lam lũ, đang rất khó khăn của rất nhiều bà mẹ Việt Nam anh hùng, rất nhiều thương binh, bệnh binh, cựu thanh niên xung phong phục vụ chiến trường… Nếu như các cơ quan, đoàn thể bỏ ra hàng chục đến hàng trăm triệu đồng để tổ chức một chương trình kỷ niệm ngày Thương binh Liệt sĩ thì với chế độ hiện nay, rất nhiều thương binh và bà mẹ Việt Nam anh hùng cũng chỉ được nhận từ vài trăm nghìn đến hơn 1 triệu đồng mỗi tháng. So ra, số tiền này còn không mua nổi số hoa được dùng để trang trí cho các đêm ca múa nhạc.

 Đó là chưa kể báo chí đã ghi nhận rất nhiều hiện tượng các bà mẹ già gần đất xa trời chạy vạy đi làm thủ tục công nhận liệt sĩ cho con hàng chục năm nay mà chưa được; nhiều thương, bệnh binh không được giải quyết chế độ hoặc giải quyết không kịp thời do những cán bộ nhũng nhiễu, cửa quyền. Đặt mình vào vị trí những người từng vào sinh ra tử để chiến đấu cho đất nước và trở về nhà để đối mặt với những cán bộ như vậy, ai “tưng bừng” nổi?

Theo PL TpHCM