4 thg 8, 2012

Thẻ Sinh Viên


Cám ơn Tất Nam đã thuật khá tỉ mỉ và thú vị về câu chuyện chiếc Thẻ Sinh viên, đã một thời từng gắn bó với sinh viên ĐHBK thời chúng mình, mà nếu không có nó thì chắc chắn chúng ta không thể mượn được giáo trình trong thư viện trường, và không thể được nhiều thứ khác nữa.

Rất hay là mình còn giữ được tấm Thẻ Sinh viên của .... bạn Trần Trọng Châu, định post lên blog k14vt từ lâu, nhân đây xin phép bạn Châu, post lên blog k14vt để các bạn ôn lại kỷ niêm thời chúng mình


Chữ ký của thầy hiệu trưởng Phạm Đồng Điện (góc phải bên dưới tấm hình trên)
Các bạn hay ngồi học ôn thi ở nhà C9 chắc vẫn còn nhớ "Đường Mòn Phạm Đồng Điện"
((xin lỗi thầy Điện)



Vẫn còn hình con dấu nổi của trường
 

Chuyện kể thời quân ngũ (tiếp)

 LÍNH TĂNG GIA 
  
   Bọn mình là SV, khi ‘bị’ phân công vào lính nhất thiết phải qua 1 đến vài lần đi ‘tập huấn quân sự’. Mỗi đợt thường kéo dài 3 tháng. Tập huấn gồm, nội vụ thì có: học đứng học chào, quay trái quay phải, gấp chăn gấp màn… Quân sự thì có lăn lê bò toài, hành quân, lựu đạn, súng ngắn súng dài, đánh trận giả. Cuối mỗi đợt là bắn đạn thật. Và đặc biệt kg thể thiếu khoản tăng gia (trồng rau). Tất cả các môn đều chấm điểm rõ ràng, kể cả tăng gia, gửi về đơn vị.
    Có đợt bọn mình phải tập huấn tại trường (gì quên rồi) của Cục nhà trường quân đội trên Suối Hai (Sơn Tây cũ), là nơi đào tạo hạ sỹ quan chiến sỹ. Những nơi này nổi tiếng việc rèn lính. Trời mùa hè, đày dưới nắng Sơn Tây, anh em chịu hết nổi. Nhưng kinh nhất vẫn là mục tăng gia. Mỗi tiểu đội phải trồng, chăm sóc 1 đến 2 luống rau (cải hoặc rau muống). Rau thu hoạch đc phải cấp cho bếp ăn tiểu đoàn, cân đong ghi chép  chấm điểm cẩn thận.
   Đã trồng rau tất phải bón, tưới phân. Cứ mỗi chiều (trừ chủ nhật), sau khi ở bãi tập về, mỗi tiểu đội cử 2 đến 3 lính (con trai) lại tranh nhau chui vào toilet công cộng cào múc phân tươi, rồi hòa nước đem tưới rau. Thằng nào thằng nấy, bịt kín đầu kín mũi, mặt nhăn mày nhó hơn cả ninja mà quần áo vẫn thối um. Trong khi đó có 1 tiểu đội, chả có thằng nào phải làm như vậy, chỉ cách ngày chúng mới tưới vài thùng nước lấy lệ. Bọn chúng thằng đi chơi, thằng đi tắm, thằng lên bờ hồ Suối Hai ngồi… ngắm gái. Nhưng kết quả thu hoạch thì bao giờ số lượng rau của chúng cũng bằng hoặc hơn rau của mấy tiểu đội bọn mình. Cuối đợt tập huấn, điểm số mục tăng gia của bọn chúng cao nhất.
   Mình nghi ngờ và cố tìm hiểu lý do. Phải đến ngày tổng kết tập huấn xong, trên bờ hồ Suối Hai, vào 1 bữa bia cuối cùng trong buổi chiều tà trước khi đi phép, để rồi đến từ đâu thì lại về đấy, thấy kg cần phải giữ bí mật nữa, nể sự bái fục của mình, tay tiểu đội trưởng kia mới cười mà rằng (đại ý): Chúng mày khờ 1 cục, đầu toàn gỗ mục. Học trinh sát mà kg biết trinh sát, học tham mưu mà chả biết tham mưu, học tác chiến mà kg biết tác chiến. Chúng tao thừa biết, nếu đánh trực diện, sòng phẳng chắc chắn kg đạt chỉ tiêu. Thế là ban tham mưu của tiểu đội đc thành lập và lập kế hoạch cho chiến dịch này là phải tiến hành chiến tranh du kích. Cử các trinh sát xâm nhập nhà dân, quán triệt đường lối: lấy dân làm gốc, gây dựng các căn cứ cách mạng từ trong lòng dân, nắm vững nguyên tắc: 2 bên cùng có lợi. Tổ tác chiến chia làm nhiều mũi, nghi binh và đưa rau từ nhà dân về bằng những con đường kg vết. Và điều cốt lõi là tuyệt đối bí mật. Và kết quả như bọn khờ chúng mày đã thấy.
  Tai mình đã thủng, tay đành phải mở nắp bia rót cốc mời hắn. Tay tiểu đội trưởng này ở Trung tâm toán máy tính, cùng Viện với mình và nghe đâu cũng dân trường Trỗi. Mỗi lần họp toàn Viện, gặp nhau mình lại phải ‘vái’ hắn.