26 thg 6, 2012

Cô lái đò

Tác giả: Nguyễn Bính

Xuân đã đem mong nhớ trở về
Lòng cô lái ở bên sông kia.
Cô hồi tưởng lại ba xuân trước,
Trên bến cùng ai đã nặng thề.

Nhưng rồi người khách tình xuân ấy,
Đi biệt không về với bến sông.
Đã mấy lần xuân trôi chảy mãi
Mấy lần cô lái mỏi mòn trông.

Xuân này đến nữa, đã ba xuân
Đốm lửa tình duyên tắt nguội dần.
Chẳng lẽ ôm lòng chờ đợi mãi
Cô đành lỗi bước với tình quân.

Bỏ thuyền, bỏ lái bỏ dòng sông,
Cô lái đò kia đi lấy chồng.
Vắng bóng cô em từ dạo ấy,
Để buồn cho những khách sang sông.

Tác giả “cô lái đò” được cô lái đò hậu tạ

Thứ Hai, 25/04/2011, 08:47 SA | Lượt xem: 428
Tác giả “cô lái đò” được cô lái đò hậu tạ  
Bài thơ “Cô lái đò”, Nguyễn Bính viết vào những năm bốn mươi của thế kỷ XX, là một trong những bài thơ hay được nhiều người thuộc. Trong đó có “Cô lái đò” ở Nhân Hậu, trên sông Châu Giang tên là Thoa. Bến đò Nhân Hậu ngày đó rất đông khách, cô Thoa lúc đó mới hơn hai mươi tuổi, người trắng trẻo mảnh mai, xinh xắn, lại thêm má lúm đồng tiền nên càng duyên.


Một lần cô Thoa chở khách đã ra gần giữa sông thì thấy Nguyễn Bính dáng người hom hem đứng trên bờ, tay cầm chiếc mũ cát giơ cao vẫy vẫy. Cô Thoa liền cáo lỗi các vị khách và giới thiệu người vẫy kia là nhà thơ Nguyễn Bính, tác giả bài thơ “Cô lái đò” năm xưa. Cô quay mũi thuyền rồi đọc mấy câu thơ trong bài cho khách nghe:

Xuân đã đem mong nhớ trở về
Lòng cô lái ở bến sông kia
Có hồi tưởng lại ba xuân trước
Trên bến cùng ai đã nặng thề...

 

Cô Thoa giới thiệu Nguyễn Bính còn là tác giả “Lỡ bước sang ngang”. Đến lúc này thì mọi người khách mới thật sự thông cảm, chứ lúc nãy họ còn khó chịu vì không biết ông khách kia là ai.

Quả là thơ Nguyễn Bính đã “ưu tiên” Nguyễn Bính thoát cảnh lỡ đò. Tác giả “Lỡ bước sang ngang”  vừa được ưu ái “sang ngang”. Đây cũng là dịp cô lái đò “hậu tạ”  tác giả “Cô lái đò” thời Tự lực văn đoàn bằng một cử chỉ đẹp.

Sau này, theo nhà văn Đắc Trung cho biết, khi được tin Nguyễn Bính mất (tháng 1-1996) cô Thoa khóc sưng cả mắt  và nói với nhà văn Chu Văn:  “Giá mà cháu chết được thay cho bác Bính sống để bác ấy làm thơ”.

Thật còn tình cảm nào hơn cô lái đò trên sông Châu Giang ngày ấy với Nguyễn Bính nữa không?

Lê Hồng Thiện
(Báo Biên Phòng)

honngv: Ôi ngang trái, sầu bi:

Xuân này đến nữa, đã ba xuân
Đốm lửa tình duyên tắt nguội dần.
Chẳng lẽ ôm lòng chờ đợi mãi
Cô đành lỗi bước với tình quân.

Bỏ thuyền, bỏ lái bỏ dòng sông,
Cô lái đò kia đi lấy chồng.
Vắng bóng cô em từ dạo ấy,
Để buồn cho những khách sang sông.

Tình khúc Cô lái đò.
Nhạc Nguyễn Đình Phúc. Thơ: Nguyễn Bính. Trình bày: Tài tử Ngọc Bảo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét