10 thg 7, 2012

Những bài thơ về Người Lính

Mình không biết làm thơ nên chỉ có thể đưa lên đây những bài thơ của mọi người mà mình đã được đọc, cảm nhận và yêu thích nó vì trong đó có một phần tình cảm của mình.
Những bài thơ về Người Lính nhân ngày 27/7 sắp đến

THÁNG BẨY NHỚ BẠN
Nguyễn Trọng Luân
(Kính tặng hương hồn lính sinh viên ở mặt trận Quảng Trị năm 1972

Đợi mãi bạn vẫn không trở về
Để cùng nhau dự ngày vui gặp mặt
Đồng đội ngày ấy giờ thưa thớt lắm
Hội trường đầy hoa mà nước mắt tuôn trào.
Mới đó, đã hơn ba mươi năm rồi sao!
Ngày từ biệt giảng đường chưa dám cầm tay con gái
Chôn bạn nơi cửa rừng, trong balô còn lại
Tấm ảnh nhỏ nhoi cô bạn gái cùng trường...
Vẫn còn đây những góc phố, con đường
Đêm chia tay, mặt trận đầy súng nổ
Cùng hát “Chiều Mátxcơva” trước khi vào Thành cổ
Khúc hát lặng rồi, vượt Thạch Hãn luồn sâu...
Bao người ngã xuống ngay sáng hôm sau
Những đứa bạn cùng trường chung ngày giỗ
Hoa phượng ơi, mùa hạ về cháy đỏ
Trẻ mãi lời ru nơi đồng đội tôi nằm...




ĐIỂM DANH ĐỒNG ĐỘI
Nguyễn Trung Kiên


Năm hàng dọc – những mộ bia đứng thẳng
Một hàng ngang – kia lau trắng cuối trời
Ba mươi năm! Nay điểm danh lần nữa
Những đứa – những thằng biền biệt xa quê!

Đâu hết rồi! Đời lính trẻ ngông nghênh
Ba lô cóc ôm cả hồn danh tướng
Da ngựa bọc thây – “nhân gian bất kiến…”
Tao nhớ tụi mầy như nhớ giai nhân!

Mãi mùa xanh – mãi hai mươi tuổi Trường Sơn
Thằng Hiển - Cần Thơ, thằng Hùng - Kinh Bắc
Cung đường ngày xưa bom rơi trụi lá
Bồi đắp máu xương nay đã xanh màu

Tao trở lại đây màu trắng trên đầu
Men rượu trắng mỗi năm mẹ khóc
Những đứa con gái trắng trinh như ngọc
Thiếu phụ buồn! Trắng song cửa chiều hôm

Đâu hết rồi! Những “mi – tớ – chi – mô”
Khi cất giọng cả ba miền góp mặt
Về đây uống cùng tao chung rượu nhạt!
Như ngày xưa chia sớt miếng rau rừng



Chiều Trường Sơn lộng gió đại ngàn
Hồn lính trẻ – đồng đội già khóc bạn
Thằng mất tuổi tên – đứa không còn xác!
Đất nước nầy hạt bụi hóa linh thiêng

Hàng dọc – hàng ngang, đồng đội điểm danh
Những nấm mồ xếp hàng ra trận
Nén nhang trắng khóc tụi mầy lần cuối
Mai gặp nhau rồi… cùng thét xung phong!


Rừng ơi!
Nguyễn Thị Hồng Ngát

Em đã hiểu rằng từ khi biết yêu anh
Cái cảm xúc ban đầu thật đẹp
Anh bộ đội có cái nhìn chân thật
Mọi gian truân không xoá nổi nét cưới

Khu rừng gai đêm ấy mưa rơi
Lá cây ướt mà đất rừng không ướt
Anh hái cho em trái me chua ngọt
Và nói về những chuyện mai sau…

Dòng suối trong rừng nước xanh bóng rêu
Bom rơi xuống làm chết bao nhiêu cá
Anh đã quen còn em thấy lạ
Tiếng ầm ì giữa tiếng xe- tiếng bom

Ơi nhưng khu rừng trên dãy Trường Sơn
Nơi tôi đến giữa những năm tuổi trẻ
Giữa những năm đạn bom khói lửa
Và đâu hay tôi có một mối tình…


 Một mối tình trong năm tháng chiến tranh
Giữa khốc liệt vẫn mang nhiều thơ mộng
Anh bộ đội áo sạm đen khói súng
Và cô văn công đứng hát trước bom thù

Những lúc yên bình đi dạo dưới rừng thu
Chợt quên tiếng bom chỉ còn nghe rừng hát
Rồi bỗng đâu bắt gặp trong ánh mắt
Trong muôn người bắt gặp một bàn tay

Suốt những năm dài cho đến hôm nay
Đã đi hết một đoạn đời tuổi trẻ
Vẫn giữ mãi cái nhìn chân thật quá
Và dư âm về những cách rừng già

Lúc vui buồn hay nhớ đến Rừng ơi!


 Lính mà em
 
Em trách anh sao gửi thư chậm thế,
Em đợi hoài sẽ giận cho xem.
Biên thư cho em bao giờ anh muốn thế,
Hành quân đường dài đấy chứ.
Lính mà em!

Anh gửi cho em mấy cành hoa dại,
Để làm quà, không về được em ơi,
Không dạo mát nửa đêm cùng em được,
Thôi đừng buồn em nhé.
Lính mà em!

Hẹn nghỉ phép, anh cùng em dạo phố,
Tay chiến binh đan đầu ngón tay mềm,
Em xót xa đời anh nhiều gian khổ,
Anh chỉ cười và nói:
Lính mà em!

Qua xóm nhỏ anh ghi dòng lưu niệm,
Trời mưa hai đứa đứng bên thềm,
Anh che cho em khỏi ướt tà áo tím,
Anh quen rồi, không lạnh.
Lính mà em!

Anh kể chuyện hành quân và gối súng,
Trăng đêm đầu không đủ viết thư đâu,
Biên thư cho em nét nhòe như vụng.
Hiểu giùm anh, em nhé!
Lính mà em.

Ghét anh ghê, chỉ có tài biện luận,
Làm người ta thêm nhớ thương nhiều.
Em xa lánh những ngày vui trên phố,
Để nhớ người hay nói
“Lính mà em”.


18 nhận xét:

  1. Cánh ta nào có biết làm thơ! Cảm nhận đc thơ còn khó nữa là. Cứ gửi cảm nghĩ của mình vào thơ vào ca khúc người khác thôi. Miễn là trích tác giả. Điều đó là hợp lệ.
    - Mấy bài trên 'bi thương' wá! Mình cứ thấy thế nào ấy khi nhòm ảnh các anh nằm la liệt! Vết thương chiến tranh hắn chẳng thể lành! Có chăng thế hệ sau đỡ nặng đi thôi.
    - Bài cuối của Hồng Ngát là tình cảm có thể đại diện cho 1 nửa nhân loại dành cho người lính. Hơn thế, họ rất yêu lính: Ghét anh ghê, chỉ có tài biện luận/Làm người ta thêm nhớ thương nhiều/Em xa lánh những ngày vui trên phố/Để nhớ người hay nói/“Lính mà em”.

    Trả lờiXóa
  2. Kỳ Châu "đừng nghe Hớn nói, hãy xem Hớn làm", hi hi. Vi anh bạn Hớn của chúng ta, không những làm được thơ mà còn làm nhiều và làm hay...

    Mình cũng như Kỳ Châu, chẳng biết làm thơ, nhưng mình có nhận xét: các nhà thơ (trong đó có bạn Hớn) họ cũng như mình đấy thôi, tức là, cũng có cảm xúc, có tâm trạng, có tình yêu đủ mọi thứ..., và có ý, có tứ, có ngôn ngữ (tiếng nói và chữ viết). Họ chỉ khác mình ở chỗ, khi làm thơ thì cái ý của họ trở thành ý thơ, cái tứ - tứ thơ và ngôn ngữ của họ được sàng lọc kỹ càng trở nên có nhịp điệu, có hòa âm... theo một số niêm luật và/hoặc hoặc tự do.

    Vì vậy, tuy rằng chẳng biết làm thơ, đôi khi mình cũng nên liều viết một hai câu cho thỏa mãn chí tò mò, làm một phép thử tính kiên nhẫn để điều trị cái óc bị chây ì... Mình có một sáng kiến như thế này: viết hết cảm nhận, cảm xúc, tâm trạng và cái sự yêu của mình ở dạng văn xuôi, chú ý là thiên về mô tả chứ đừng sa vào kể lể, sau đó cắt đoạn và sàng lọc lại từ ngữ cho nó có vần có điệu theo niêm luật (lục bát, thất ngôn...) hoặc tự do.

    Đây nhé, mình liều làm một câu song thất để các bạn “thưởng thức”

    Đừng nghe Hớn nói Kỳ Châu ơi
    Xem Hớn làm thơ mà thấy thèm

    Trả lờiXóa
  3. Mấy bài thơ trên hơi bi thương nhưng phải đưa lên đây để may ra có "va" được vào tâm hồn băng giá của ai đó không. Thơ sĩ ơi bài thơ Lính Mà Em không phải của Hồng Ngát mà hình như khuyết danh thì phải, bài này có điểm bắt đầu từ Miền Nam sau đó vượt tuyến ra Bắc rồi thâm nhập vào giới trẻ ngày ấy và tồn tại đến bây giờ ở khắp nơi.
    Chào Quốc hôm nay đã quay về, "đi vắng" thế mà hơi lâu đấy (hai câu này có gọi là thơ không bạn). Kể từ ngày có Blog này tớ đã biết có một gã không khờ làm thơ hay rồi nên tớ luôn bái phục đấy. Hôm nay thì lại có vẻ như thêm một thơ sĩ nữa thì phải, nhưng theo tớ thì câu thơ ấy phải là:
    Đừng nghe nó nói KC ơi
    Thằng đó làm thơ thấy mà thèm
    Theo như Quốc nói thì cứ liều viết cho thỏa chí tò mò, nhưng còn luật thì sao, tớ rất muốn liều nhưng không thuộc luật. Hì hì ngày xưa học phổ thông tớ rất lười và sợ học môn văn, ngay cả khi học làm thơ tớ cũng phải nhờ mẹ tớ làm. Khi trả bài thầy giáo tớ phê thế này :Rằng hay thì thật là hay, Thầy e rằng có bàn tay nào gà. Nhưng thầy vẫn cho tớ điểm 4, thế nên bây giờ mới dốt văn thơ đến thế.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Kỳ Châu có thời thơ ấu về thơ thật thú vị... nhưng sẽ thú vị hơn nữa nếu hiện tại bạn là nhà thơ. Mình thấy Kỳ Châu sửa lại bài gọi là thơ của mình hay đấy chứ, nghe: vần hơn, trào lộng hơn (đúng chất KC).
      Về thơ mình chắc chắn mình tệ hơn Kỳ Châu nhiều, bởi vì mình rất khó thuộc thơ. Còn nhớ hồi học lớp 10, mình chẳng nhớ nổi một bài thơ nào cho nó ra hồn, đến nỗi thơ Tố Hữu mà mình nhớ thế này:

      Đời cách mạng từ khi tôi đã hiểu
      Dấn thân vô phải lâm cảnh tù đầy
      Là thân sống chỉ còn một phần hai

      Lúc thi tốt nghiệp môn văn, mình chỉ trích dẫn văn xuôi, không dám trích dẫn thơ, (thế mà cũng được điểm 3 cơ đấy).

      Xóa
  4. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mình đang vừa rít thuốc+nước chè đặc vừa đọc nhận xét của 2 'thi sỹ' của k14. Đọc đến nhận xét của KC mà fọt cười đến sặc sụa, dàn nước mắt!
      - Bác Q đi vắng vì hỏng PC KC ạ.
      - Chỉ cần (hơi) biết cảm nhận đc thơ tâm hồn hình như bay bổng hơn, đỡ cứng nhắc, thậm chí gạt đi đc những căng thẳng đời thường. Mình thật lòng vậy đừng cho là... gì nhé.
      - Bài thơ trước đó KC đề của Hồng Ngát, bài sau bỏ tên tác giả nên mình tưởng của HN. (logic mà). Bài ấy quá hay!
      - Mình hoan nghênh sáng kiến của bác Q. Nhưng bổ xung thế này: để cho 'dễ' làm thơ, (thực tế từ lâu đã vậy), làm thơ theo thể THƠ TỰ DO, nghĩa là kg theo luật nào hết, đọc thấy có vần có điệu 1 chút là được! Nếu có 'tay gà' (trích của ai) chỉ rõ ra, có sao đâu.

      Xóa
  5. Nói về kỹ thuật làm thơ, có thể tham khảo bài thơ sau đây làm mẫu:

    Chia verbe (động từ) nói dối
    Thơ Lê phú Khải

    Posted on Thứ ba, ngày 03 tháng bảy năm 2012

    Tôi nói dối
    Anh nói dôí
    Nó nói dôi

    Chúng tôi nói dối
    Các anh nói dối
    Chúng nó nói dối
    Một dân tộc 4.000 năm chân thật
    Bỗng trở thành nói dối nhất hành tinh
    Vua Hùng ơi sao khốn nạn nước mình?
    Chỉ có ít người nói thật
    Nếu dối trá đã trở thành quốc sách

    Sao quốc kỳ không in hình chú Cuội?
    Quốc ca không hát điệu Lý Thông?
    Sao lại giỗ bố thằng hàng xóm (Max Lê nin)
    Không giỗ cha mình Lê Lợi - Quang Trung....
    Sẽ có ngày sự thật sẽ nổ tung
    Đưa ta về nơi ta hằng mơ ước
    Nước Việt Nam chân thật của vua Hùng
    Có mái đình cong cong
    Có câu ca dao chồng cầy vợ cấy !!...
    Không có" đỉnh cao" " định hướng" siêu lừa!
    Thằng Cuội vẫn ngồi ở gốc cây đa.....

    L.P.K.
    Sài gòn 7/2012

    Trả lờiXóa
  6. Cái bài thơ Mẫu này tớ không thích, đã đọc trên báo rồi nhưng tớ thấy không ra gì. Cái người làm bài thơ này cũng có tâm hồn giống hệt bài thơ này, cũng toàn là nói dối.
    Cảnh cáo Hớn đã lấy vần Âu để xỏ xiên tớ nhé, đấy là nói thốc vào mặt. Còn đây là nói những từ hoa mĩ: Hớn chẳng tế nhị khi sử dụng vần âu để làm thơ có tên của KC. Có thể sắp tới sẽ có một vài câu thơ toàn là vần ơn, ờn, ởn, ợn, ớn.... đấy.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. KC ơi là KC:
      - Bài thơ Mẫu về kỹ thuật thôi, (thơ tự do), nội dung tùy từng người cảm nhận. Nhưng KC nói có ý đúng: tác giả cũng nói dối tất. Nhưng ông ta dám nhận là mình nói dối, còn người khác....
      - Mình vô tình sửa đúng fải vần ÂU, chứ có ý gì đâu, và chỉ nói về 'thơ' của mình. KHÔNG FẢI NHẬN XÉT THƠ NGƯỜI KHÁC. 'nó' ở đây là mình đấy.
      - KC viết 1 bài vần ơn, ớn... đi. Mình chờ nhé.

      Xóa
  7. Hớn này, tớ lại phải nói toẹt ra rồi, không thích tí nào nhưng vẫn phải nói. vấn đề không phải "nó" là Hớn hay là ai mà là...cái khác cơ. Thật là khó nói quá, ở đây nó cực kì tế nhị đến nỗi tớ cực kì "bực tức" trong lòng nhưng tớ đành phải nói ra ngay đây: Hớn hãy lấy 3 chữ cuối của 3 câu thơ của Hớn sửa ở trên mà đọc xem nó như thế nào. Nếu mà không đọc được rồi hối lỗi là tớ tạm biệt Blog đấy nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mình vừa gõ trả lời này vừa sửa Nhận xét trước dẫn đến mất béng trả lới vừa gõ. Giờ gõ lại chắc kg đc hài như cũ.
      - Mình thật sự kg ngờ đấy. Fải KC gợi ý mình đọc lại mới thấy và lại fọt cười, chảy cả cước mắt, sặc cả khói thuốc. Mình xin lỗi, thật sự là vô tình mà lại độc đáo đấy chứ! Đừng chửi tớ nhé, tớ xóa đi rồi.
      - Fải nói KC nhanh nhạy thật. Tớ và có khi cả bác Q chẳng nhìn ra.
      - Xin sửa lại, bám sát theo ý bác Q:
      Đừng nghe nó nói KC ơi
      Xem nó làm thơ để mà chơi
      Phen này mà nó kg sửa đc
      Đá (ném đá) dành cho nó đến tả tơi.
      Hoặc:
      Đừng nghe nó nói thì hơn
      Thơ nó làm ra cứ tởn tơn
      Nói thì toàn thứ nhăng với cuội
      Cái thằng mặt nó cứ nhơn nhơn!
      Hoặc:
      Nó nói như cuốc (con cuôc)
      Thơ có mùi ...ruốc
      Đắng như uống thuốc
      Mà vẫn cuốc cuốc...
      Vừa nghĩ vừa gõ đc thế, tạm đủ chưa nhỉ?! Các bác tiếp tục nhé. Nếu xứng đáng 'khen thốc vào mặt' thì còn chờ gì nữa!!!!! hehehe........

      Xóa
  8. Câu chuyện hay thật, cho phép mình phân xử hai bạn bằng bài ÂU ỚN ỢN nhé:

    Nghe nó (Hớn) làm thơ, mà thấy tớn
    Phen này táo tợn, liều làm chơi
    Ủn à ủn ỉn, cũng là thơ
    Thơ đâu có khó, phải âu âu

    Các bạn làm tiếp UỐC UỐC đi...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bác chơi kiểu ôm cả 3 vần vào có 4 câu thơ thì có Thày của Cụ Nguyễn Du, Đoàn Thị Điểm, Hồ Xuân Hương cũng chịu. Nếu có fải fát Bằng fát minh cho bác!
      Ớn (ợn), uốc có rồi, giờ đến ÂU nhé: (vừa nghĩ vừa gõ nhanh còn đi đạp... xe, vẫn bám sát ý ban đầu của bác Q).
      Đừng nghe nó nói, chẳng đc đâu
      Thơ nó làm ra cứ gâu gâu
      3 từ 4 nghĩa, đen như chó
      Làm mà như thế, khó gì đâu!

      Xóa
  9. Không được xóa, phải để lại như cũ thì mới hay chứ. Không biết bao giờ cậu mới hết làm các động tác thừa này cơ chứ.

    Trả lờiXóa
  10. Một vài câu vần Ơn cùng các dấu
    Đã chót hứa về vần này, thật thà là tớ đã dậy sớm ngủ muộn còn hơn cả hồi xem EURO để nghĩ ngợi hôm nay mới có sản phẩm đây, xin mời:

    Nhiều năm qua đi Ớn đã lớn
    Ra đường có vẻ chững trạc hơn
    Thuốc lá cà phê vẻ ông nhớn
    Chụp ảnh làm thơ nghiện thành cơn

    Dạo này thơ phú càng táo tợn
    Vần gieo trôi chảy không sợ giỡn
    Phong cảnh, chó, gà thêm cả lợn
    Càng gieo càng gặt hái nhiều hơn

    Chụp ảnh hăng say thêm phớn chớn
    Bè bạn xa gần đến nhiều hơn
    Đố ai tìm được người hơn Hớn
    Hãy chỉ ra đây có thưởng hơn

    Tất Nam ơi lâu nay bạn ít tham gia Blog quá, tớ làm thơ vớ vẩn bạn đọc đừng cười nhé và hãy làm vài bài thơ (thơ thật chứ không phải thơ giởm như tớ)để mọi người cùng thưởng thức đi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lai tuyệt cú mèo. Cảm ơn KC!
      Thơ hay, có vần, có nhạc, vui nhộn, chặt chẽ (đúng chủ ý ban đầu, kg bị lan man-lỗi thường gặp khi làm thơ) và 1 điểm hay nữa: lời dẫn thật vui, đặc sắc mà mới chỉ thấy ở KC (ý nói chưa ai có cách dẫn như KC).
      Có lẽ gõ nhần: Chững chạc, kg fải chững trạc.

      Xóa