19 thg 2, 2013

Mùng 10 Tết: Ngày vía Thần Tài

honngv: Nay vào đâu cũng thấy thờ Thần Tài, Thổ Địa. Hôm nay mồng 10 Tết post đại bài này:

Ngày vía của Thần Tài

Ngày vía của Thần Tài là ngày mùng 10 Tết. Ngày này tất cả mọi nhà, công ty, cửa hàng…có thờ Thần Tài, thì đều sắm lễ vật để cúng lấy vía Thần Tài, cầu xin một năm mới làm ăn được thịnh vượng về tài lộc.

Ngày vía của Thần Tài mọi người thương mua : 1 bình bông, 1 con tôm, 1 con cá lóc nướng, 1 con cua, 1 miếng heo quay, 1 bộ giấy tiền vàng mã, 1 đĩa ngũ quả, chum rượu, để cúng lấy vía Thần Tài, cầu xin cho năm mới làm ăn phát đạt.

Trong tháng thường cúng Thần Tài

Ngoài ngày vía chính của Thần Tài là ngày mùng 10 Tết. Nhưng mọi người vẫn chọn ngày mùng 10 âm lịch hằng tháng để cúng Thần Tài, cầu xin cho may mắn về tài lộc trong tháng đó, nên trở thành thông lệ.

Thông thường thì vào ngày mùng 1 và ngày 15 âm lịch, cùng với bàn thờ Tổ tiên và các bàn thờ khác trong nhà, hoặc vào ngày mùng 10 âm lịch hàng tháng. Cúng Thần Tài để trả lễ khi gặp vận hên tài lộc.

Đồ cúng thường là các món ăn ngon như heo vịt quay, gà, hoa quả, nước uống hàng ngày… Dân gian truyền miệng Thần Tài rất thích món Cua biển và heo quay, chuối chín vàng.

Thường ngày nên đốt nhang mỗi sáng từ 6h - 7h và chiều tối từ 6h - 7 giờ, mỗi lần đốt 5 cây nhang. Thay nước uống khi đốt nhang, thay nước trong lọ hoa, và chưng thờ nải chuối chín vàng.

Tránh để các con vật chó mèo quậy phá làm ô uế bàn thờ Thần Tài.

Hàng tháng thường lau bàn thờ, tắm cho Thần Tài vào ngày cuối tháng và ngày 14 âm lịch với nước lá bưởi, hay rượu pha nước. Khăn lau và tắm cho Thần Tài không được dùng vào việc khác.

Thỉnh Thần Tài, Thổ Địa

Khi thỉnh tượng Thần Tài, Thổ Địa ngoài cửa hàng về, cần gói bọc trong giấy đỏ, hoặc trong hộp sạch sẽ, mang vào chùa nhờ các Sư trong chùa “Chú nguyện nhập Thần”, và nhờ các Sư chọn cho ngày tốt đem về nhà để an vị Thần Tài, Thổ Địa.

Về nhà dùng nước lá bưởi rửa và đặt lên bàn thờ, mua các đồ cúng về cúng khấn là được, lần sau cúng vái bình thường.
Ai muốn thờ Thần Tài Thổ Địa đều phải thực hiện như trên, Thần Tài, Thổ Địa mới có linh khí.

Khi thỉnh Thần Tài, Thổ Địa cũng có Thần Tài, Thổ Địa hợp với gia chủ, cũng có Thần Tài, Thổ Địa không hợp với gia chủ, chọn tượng Thần Tài, Thổ Địa mặt tươi cười, mặt sáng sủa, tượng không bị nứt, vỡ, nhìn tượng toát lên vẻ phú quý.

Việc cầu xin tài lộc được nhiều hay ít còn phụ thuộc vào lòng thành của gia chủ, phước đức và số vận của gia chủ. Thần Tài, Thổ Địa không thể cho hay biếu người khác, phải tự gia chủ thỉnh về. 

Đặt bàn thờ Thần Tài Thổ Địa

Mùng 10 Tết: Ngày vía Thần Tài
Bàn thờ Thần Tài, Thổ Địa đặt dưới đất, nơi trang nghiêm hướng ra cửa chính. 
 
Văn khấn Thần Tài Thổ Địa

- Kính lạy ngài Hoàng Thiên Hậu Thổ chư vị Tôn thần.
- Con kính lạy ngài Đông Trù Tư mệnh Táo phủ Thần quân.
- Con kính lạy Thần Tài vị tiền.
- Con kính lạy các ngài Thần linh, Thổ địa cai quản trong xứ này.

Tín chủ con là:………………Tuổi:…………………..
Ngụ tại………………………….
Hôm nay là ngày…….tháng…….năm…………………(âm lịch).

Tín chủ con thành tâm sửa biện, hương hoa, lễ vật, kim ngân, trà quả và các thứ cúng dâng, bầy ra trước án kính mời ngài Thần Tài tiền vị và chư vị tôn Thần.

Cúi xin Thần Tài thương xót tín chủ, giáng lâm trước án, chứng giám lòng thành, thụ hưởng lễ vật phù trì tín chủ chúng con an ninh khang thái, vạn sự tốt lành, gia đạo hưng long thịnh vượng, lộc tài tăng tiến, tâm đạo mở mang, sở cầu tất ứng, sở nguyện tòng tâm.

Chúng con lễ bạc tâm thành, trước án kính lễ cúi xin được phù hộ độ trì.
Phục duy cẩn cáo!


Nguồn: Phong Thủy Tổng Hợp
 

18 thg 2, 2013

Tội nghiệp cho những người lính, người dân lành nơi biên ải

Chỉ tội nghiệp cho những người lính, người dân lành nơi biên ải. Khi máu xương của họ nói riêng, của nhân dân cả nước nói chung đã không được trân trọng. Cho dù nhờ đó mới góp phần tạo dựng nên non sông gấm vóc này. Nhưng một khi cái đất nước chung ấy đã biến thành vật thế chấp cho những chiếc ghế quyền bính để vinh thân phì gia cho một nhóm người. Thì máu xương của người dân trở thành ”rẻ mạt” là điều ai cũng có thể cảm nhận được trong cái ngày đau thương này!

Theo quechoa >> 

Góp ý và ký Kiến nghị sửa đổi Hiến pháp 1992 có vô ích không?


Nguyễn Thị Từ Huy

Hai ngày sau khi gửi cho Quốc hội văn bản «Góp ý cho dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992» (đã được công bố trên trang Bauxite), tôi đã ký Kiến nghị sửa đổi Hiến pháp 1992 do 72 trí thức Việt Nam khởi xướng.

Trong văn bản góp ý của mình, tôi phân tích một số điểm để chứng minh rằng Quốc hội và Ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp đang trên đường đi tới việc hợp hiến hóa một văn bản không phải là Hiến pháp đúng nghĩa, một văn bản, thay vì thực hiện mục đích bảo vệ quyền con người thì lại trở thành một công cụ hỗ trợ cho những người nắm giữ quyền lực vi phạm quyền con người. Do đó bản Dự Thảo của Quốc hội tạo cơ sở để đẩy cả cộng đồng vào tình trạng không có Hiến pháp, đẩy cả xã hội vào tình trạng hỗn loạn, bất công, vô nhân đạo, đẩy an ninh quốc gia vào tình trạng nguy hiểm…

17 thg 2, 2013

Ghi trong ngày 17 tháng 2

Thanh Thảo


Lời dẫn của Vũ Thị Phương Anh : Tổ quốc và toàn dân luôn ghi công các anh hùng, liệt sĩ chống Trung Quốc xâm lược, cho dù chỉ là lặng lẽ trong lòng, hoặc nói ra bằng lời và đưa ra đến công chúng. Như bài thơ của nhà thơ Thanh Thảo mà tôi vừa tìm thấy trên mạng hôm nay.
Nhà thơ Thanh Thảo kết thúc bài thơ bằng câu hỏi: “Nên gọi cái này là gì nhỉ?” Nhưng thực ra là ông đã trả lời rồi: Đó chính là sự phản bội.
Người Việt Nam vốn vẫn tự hào vì mình là những con người chung thủy. Chúng ta sẽ không bao giờ phản bội. Chúng ta sẽ không quên ngày 17/2.


I
thú thật, có một nhà lãnh đạo Việt Nam
ngày trước tôi không mấy yêu quí:
đó là Tổng bí thư Lê Duẩn
bây giờ biết những điều ngày xưa chưa biết
bỗng thấy quí Ông vô cùng
dù đời Ông không ít sai lầm
thì đó vẫn là lãnh tụ duy nhất chống Trung Quốc bành trướng từ trong máu
người đầu tiên thoát Hán
người nhìn thấy dã tâm của “anh bạn lớn” từ rất sớm
người thề quyết chiến với một triệu rưỡi quân Tàu
ngay lúc họ mới tung chiêu “nạn kiều”
 


II
tháng 6/1978 tôi có mặt ở bến Nhà Rồng
chờ xem chiếc tàu Trung Quốc đón “nạn kiều”
rất nhiều người đứng trên bến tàu mặt căng thẳng
không biết họ đang nghĩ gì
tôi cũng không biết mình đang nghĩ gì
chỉ biết lúc ấy
chưa ai nghĩ có một ngày 17/2/1979
 

Lê Duẩn đã nghĩ
 

vậy mà ngày 17/2/1979
Ông vẫn bất ngờ

III
những ai đã khiến Tổng bí thư ngày ấy bất ngờ ?
trả lời câu hỏi này, là tìm ra kẻ phản bội

IV
chỉ một gã thượng tá Tám Hà chiêu hồi
đủ cho cả đợt 2 Mậu Thân tơi bời

V
xưa nay, tởm nhất là bọn phản bội
nhưng đáng sợ nhất, cũng là chúng

VI
17/2/2013
những “cuộc chiến tranh mềm”
những lệnh miệng khuất lấp từ đâu đó
những ấp ứ trong cổ
báo in sợ viết hai chữ “Trung Quốc” như sợ phỏng lửa
giặc rập rình ngoài ngõ
đêm thanh vắng “người nhái Tàu” trồi lên từ chân sóng Trường Sa
cười dọa và giết

trong nhà cứ ăn nhậu vô tư

nên gọi cái này là gì nhỉ?


17.2.2013
Theo blog NT
………………………………………….
(Nguyễn Thông: Nhà thơ Thanh Thảo gửi trực tiếp bài này cho tôi khi thời gian đã bước qua ngày 17.2.2013, tức là chỉ ít phút sau khi anh viết xong những dòng thơ trên. Chân thành cám ơn nhà thơ Thanh Thảo, người mà tôi rất kính trọng, quý mến)

Xin đừng lú, điếc, mù và câm


Nhân ngày 17/02...Lạy xin đừng lú, điếc, mù và câm...  

Đặng tiểu Bình: "Dạy cho Việt Nam một bài học"

Ngu Tàng tôi hôm nay tỉnh, cảm động/xúc động trước “Lời kêu gọi nhân ngày 17.2”, bèn hẹn với mạ đám trẻ là mai treo cờ rủ, thắp một nén hương để tưởng nhớ ghi ân đến nhân dân, bộ đội nằm xuống bởi quân xâm lược Bắc phương. Nội tướng đồng ý ngay, lại nhắc có bài của Đại tướng Võ Nguyên Giáp viết năm xưa, đọc xong, ngu tôi lan man nghĩ thêm đôi điều, xin ghi lại như sau:

-  Không lý mấy quan đầu triều nước Nam ta ngày nay trí nhớ tồi tệ đến độ không nhớ nổi ngày 17.2 năm xưa Trung quốc ồ ạt xua quân xâm lăng chém giết dân/quân mình?

-  Không lý các quan đầu triều nước Nam và nhóm lợi ích của quý quan chẳng biết rằng làm dân nô lệ thì sống nhục, thân thế có khác nào như lừa như ngựa?

-  Biển Đông của Việt Nam to vật như vậy mà TQ ngang nhiên hống hách hành xử như ao nhà của chúng. TQ trong thì làm nhiều trò vặt ru ngủ dân Nam, ngoài thì hung hăng khoe khí tài, hạm đội dọa quân tướng nước Việt, không lý các quan đầu triều ta không biết?

-  Liệu toàn dân toàn quân Việt Nam nhịn nhục, chịu đựng trước sự giả vờ ngu ngơ, à ơi, hèn nhát của quan chức cầm quyền hiện nay đến bao giờ?

- Liệu nhà cầm quyền hiện nay không thấy, không nghe, không biết Nhật bản, Phi luật Tân tranh chấp chủ quyền biển đảo quyết liệt với TQ thì uy tín của họ tăng cao trong và ngoài biên giới của họ?

Trước linh hồn anh minh liệt sĩ quân dân nước Nam hy sinh tính mạng mình để gìn giữ đất đai biển đảo do ông cha để lại, Tàng tôi xin các quan cầm vận mệnh nước nhà hiện nay hãy biết tri ân, hãy biết lắng nghe tiếng nói trung thực công chính của các bậc trí thức đã khắc khoải báo động họa mất nước có thật.

Lạy xin quý ngài đừng lú lẩn ngồi yên nhìn TQ thao túng ở biển Đông, đừng nói suông Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam mà không có những hành động cụ thể hành xử chủ quyền của mình.
Lạy xin quý ngài đừng giả vờ điếc, mù, câm trước dư luận cho rằng TQ đang sức hoàn toàn thuần hóa hòng nô dịch dân tộc Việt Nam, đẩy Việt Nam đi vào quỹ đạo bành trướng và bá quyền của đại Hán  .

Hồn thiêng sông núi, tiếng kêu thét căm hờn của những người đã bị chúng sát hại, các ngài không còn nghe thấy vì đã bị 16 chữ vàng siết ngang cổ ? Hãy nhanh nhanh tháo bỏ , đừng để chúng làm xiềng xích cướp đất nước ta lần nữa. Mong thay!

Tám Tàng
(sáng ngày 17.2.2013)

16 thg 2, 2013

Hịch tướng Giáp -1979


Đại Tướng Võ Nguyên Giáp 

Cuộc kháng chiến cứu nước thần thánh chống giặc Trung Quốc xâm lược, bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN đang diễn ra quyết liệt ở các tỉnh biên giới phía bắc của nước ta.Ngày 17-2-1979, bọn cầm quyền phản động Bắc Kinh đã phát động cuộc chiến tranh xâm lược quy mô lớn chống nước CHXHCNVN.

Từ những ngày đầu, quân và dân ta ở các tỉnh biên giới, từ Lai Châu, Hoàng Liên Sơn, đến Cao Bằng, Lạng Sơn, Quảng Ninh đã nêu cao tinh thần quyết chiến quyết thắng, chiến đấu cực kỳ anh dũng bảo vệ từng tấc đất thiêng liêng của Tổ quốc, gây cho quân giặc những tổn thất nặng nề.

Hưởng ứng Lời kêu gọi của BCHTWĐCSVN, nhân dân ta từ Bắc chí Nam, ức triệu người như một, nhất tề đứng lên, chiến đấu bảo vệ Tổ quốc. Cả nước ta đang hướng về tiền tuyến phía bắc, sôi sục căm thù, tăng cường sẵn sàng chiến đấu, ra sức lao động quên mình, quyết tâm đánh thắng hoàn toàn giặc Trung Quốc xâm lược.

Chủ tịch nước CHXHCNVN đã công bố lệnh Tổng động viên trong cả nước, để bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN: chủ trương quân sự hóa toàn dân, vũ trang toàn dân đang được khẩn trương thực hiện để đánh thắng hoàn toàn cuộc chiến tranh xâm lược của bọn bành trướng và bá quyền Trung Quốc.

Xem tiếp >>

Vài hình ảnh cuộc chiến Biên giới tháng 2/79

Chỉ qua vài hình ảnh cuộc chiến Biên giới tháng 2 năm 1979 đủ nói lên tất cả Tinh thần yêu nước của người dân đất Việt và lòng dũng cảm của những người lính VN lúc bấy giờ. (Vì vậy kg cần chú thích). Cũng qua đó thấy được sự tàn khốc của cuộc chiến, sự ngạo mạn, dã man của bọn lính 1 thời được coi là "môi hở răng lạnh": lính Tàu; cuộc chiến mà sau này (1980 - 1981) mình là 1 trong những người lính trực chiến - trực tiếp tham gia giữ gìn an ninh biên giới và về sau trở thành ... vô nghĩa !!!
   Nhân dịp này xin thắp nén tâm hương cầu cho vong linh các chiến sỹ và đồng bào biên giới đã hy sinh trong cuộc chiến ấy được siêu thoát nơi 9 suối!

http://upload.wikimedia.org/wikipedia/vi/thumb/7/7f/Chi%E1%BA%BFn_tranh_bi%C3%AAn_gi%E1%BB%9Bi_Vi%E1%BB%87t-Trung.png/300px-Chi%E1%BA%BFn_tranh_bi%C3%AAn_gi%E1%BB%9Bi_Vi%E1%BB%87t-Trung.png
 
Lính Tàu tiến vào thị xã Lạng Sơn năm 1979
 
Cán binh VN bị bắt làm tù binh trong cuộc chiến biên giới 1979.
Để ý, người cán binh này dùng súng M79 và súng tiểu liên của Mỹ.

 
Doanh trại QĐVN bị lính Tàu chiếm năm 1979

Nỗi đau cùng sự thất vọng của dân Việt
 
Những điểm mình có mặt năm 80-81


http://nmkhanh.files.wordpress.com/2011/06/2009111018365620693.jpg?w=400&h=387











Thấy Mạc Ngôn đoạt Nobel mà sốt cả ruột!


Trần Đăng Khoa 

TP - Trong năm, nhà thơ nhà báo Trần Đăng Khoa hoạt động hết công suất trên VOV của anh và cả blog Lão Khoa. Ngày xuân, anh trải lòng về cái giải Nobel gây “sốt ruột và đau đớn”, cùng chuyện gẫu linh tinh khác nữa.

Vừa rồi đã có cuộc trò chuyện với anh xung quanh ngày tận thế. Vậy mà sau tận thế, vẫn có dịp tán gẫu với anh nhân Tết con rắn này Anh tuyên bố sẽ không bao giờ mua xe hơi vì nhiều lý do trong đó có lý do: Người ta lái xe đâm mình chết không sao, mình lái xe chẳng may đâm chết người, có mà ân hận cả đời. Anh cũng thương người ghê nhỉ?
Thế thím tưởng chỉ có mỗi thím biết thương người sao? Còn lâu nhé. Nếu thím biết thương người thì đã chẳng có thời làm bao gã sống dở, chết dở. Còn ta, bao trùm lên mọi cảm giác là niềm kinh sợ.

Thực ra ta cũng đã định mua ô tô rồi đấy. Mua do nhiếp ảnh gia Dương Minh Long kích động. Ta đã tính mua. Nếu mình không lái thì vợ lái. Long đã đưa ta đi xem xe, đã nộp cả tiền học lái xe.

Thế rồi một anh bạn bảo, anh phải bỏ ngay cái việc đi xe máy. Không an toàn đâu. Có thể ngỏm bất cứ lúc nào. Mình ngồi trên ô tô như ngồi trong cái lô cốt bằng sắt. Nếu có húc nhau thì đứa khác chết. Cùng lắm bỏ ra 30 triệu lo đám tang là xong.

Ta rùng mình ghê rợn. Chả nhẽ tính mạng một con người chỉ có thế thôi sao ? Có lẽ không ít gã cũng có những ý nghĩ lạnh lùng rùng rợn như anh bạn này.

Bởi vậy tai nạn giao thông ở ta mới khủng khiếp như thế. Đã thành kẻ giết người rồi thì liệu còn có thể sống yên ổn được nữa không? Có nhiều tội ác tòa án có thể bỏ sót. Nhưng lương tâm thì sao? Làm sao trốn được chính mình ?

Ta quyết định chấm dứt ý đồ mua xe riêng, cũng không khuyến khích vợ đam mê những cái lô cốt di động bằng sắt ấy. Vả lại có xe cũng đâu có sướng. Để có một cái xe tử tế phải chi vài tỉ.

Dùng số tiền ấy đi taxi, bao giờ mới hết được. Mà sướng như vua vì được hầu hạ. Làm vua vừa đi vừa ngủ, hay làm người hầu đánh xe, vã mồ hôi vì mệt mỏi, căng thẳng thì ai sướng hơn ai ? Vả lại nuôi cái xe bây giờ khổ gấp vạn lần nuôi trâu bò.

Tiền thuế đường. Tiền bảo dưỡng. Tiền gửi xe. Tiền hệ lụy rải suốt dọc đường. Khổ nhục lắm. Rồi còn lo xây sát, rồi giữ gìn, nâng niu. Đâu phải mình cưỡi xe. Chính cái xe nó... cưỡi mình đấy. Dại. Ta quyết cưỡi xe chứ không để xe nó cưỡi mình.

Có lần anh bảo tôi “Thím ạ, thiên hạ sẽ không bao giờ để ta yên đâu. Mình muộn vợ, họ bảo mình có vấn đề giới tính, vấn đề tâm sinh lý. Mình lấy vợ rồi, họ bảo chắc gì đã có con. Mình có con, họ bảo chắc gì đã phải con của mình. Cứ thế”. Nghe thiên hạ đồn: Hồi học ở Nga, bạn cùng phòng có mang bạn gái về ngủ trong phòng anh cũng không hé mắt. Theo anh, cái căn tính ưa nhòm qua lỗ khóa nhà người khác và “hạnh phúc của kẻ khác là bất hạnh của ta” ở người Việt Nam mình, nhất là dân miền Bắc mình, đáng thương hay đáng giận?

Đó cũng là điều ghê rợn, chứ không còn là chuyện thương hay giận nữa. Mình học được nhiều điều rất hay của thiên hạ. Và đức tính mình thích nhất ở họ là chuyện đâu bỏ đó. Không chõ mũi vào nhà người khác, nếu chuyện đó không có gì liên quan đến mình.

Tôi có thời gian dài học ở Nga. Ở nước Nga, một cặp tình nhân khỏa thân ôm nhau trong phòng, dù có mở toang cửa cũng chẳng ai nhòm, thậm chí họ còn tránh xa để không làm phiền cặp uyên ương ấy.

Nhiều đôi ôm nhau, hôn nhau trong toa tầu điện ngầm, có ai để ý đâu. Đấy là cõi riêng của họ. Chỉ có họ ngự trị. Nếu có người nhìn thì chỉ là người Việt mình thôi. Đấy là một hành động rất man rợ mà chúng ta không tự biết. Ta học được của người Nga rất nhiều bài học ở bên ngoài giáo trình đại học như thế thím ạ.

Hồi ấy ta ở chung phòng với ông bạn Nga Ivan Navichxki. Ta đã viết khá nhiều về ông bạn mắt xanh mũi lõ này. Riêng có một chuyện ta không viết mà không hiểu tại sao thím lại biết? Đấy là chuyện riêng của Ivan.

Anh bạn có cô bồ trẻ. Chàng cứ băn khoăn. Ta bảo: Các bạn cứ thoải mái. Đừng quan tâm đến tớ làm gì. Mất vui. Cứ coi như tớ không có mặt trong căn phòng này. Thế là họ lên tiên. Còn ta nằm quay mặt vào tường và… đọc sách. Hai cái giường kê sát nhau. Nhưng đó là hai thế giới hoàn toàn riêng biệt. Cả hai xứ sở đều tự do tuyệt đối.

Nhưng cũng có một bài học rất hay của người Nga mà ta không học được. Sự kém cỏi này làm ông bạn Ivan rất …khinh bỉ ta.

Sự việc bắt đầu từ buổi ximêna tác phẩm của Nhina Rubacova, một cô bạn Nga rất đẹp. Thơ cô bé rất ngộ: Những quả đồi khỏa thân/ Nằm mê man như những người đàn bà/ Trong lúc chúa trời đang táy máy. Rồi Những con quạ/ Nhìn ta/ Bằng con mắt nghĩa địa/ Sỏi đá rì rầm/ Hiện tại của tôi là tương lai của bạn. Thơ ấy cũng không đến nỗi quá dở. Hay là đằng khác. Nhưng bè bạn chê dữ quá. Chỉ có mỗi ta khen.

Nhưng ta không khen thơ mà khen cô ấy đẹp. Ta còn nói với lũ đầu gấu đang xỉa xói cô ấy rằng: “Các bạn hãy nhìn lại đi. Có phải Natasa vừa bước từ trang sách của L. Tonxtoi ra không? Không! Natasa còn có vết chủng đậu mờ mờ ở cánh tay, còn nàng tiên cá này tinh khôi, không có khiếm khuyết gì cả. Cái nhược điểm lớn nhất của Nhina là không có nhược điểm gì”. Mọi người vỗ tay còn cô bé mặt đỏ bừng rạng rỡ.

Tưởng chỉ là chuyện vui. Ai ngờ tối ấy, Nhina gõ cửa phòng ta. Dạo ấy, nhà thơ Chế Lan Viên vừa gửi sang tặng ta tập thơ Hàn Mặc Tử do tỉnh Nghĩa Bình in, ông tuyển chọn và viết tựa.

Ta giới thiệu với Nhina về Hàn Mạc Tử và còn bảo: “Đây là B. Pasternac của Việt Nam đấy”. Rồi ta đọc một bài thơ bằng âm tiếng Việt để cô bé nghe nhạc điệu, rồi dịch ý một bài thơ bốn câu. Nhina bảo: “Sao giống thơ cổ điển Trung Quốc thế?”. Mình bảo, không phải thơ của chúng tớ giống thơ Đường Trung Quốc đâu, mà thơ Đường bắt chước thơ chúng tớ đấy.

Cả các công trình lăng tẩm, đền đài ở Huế cũng vậy, họ toàn bắt chước chúng tớ để xây dựng Tử Cấm thành, bắt chước chúng tớ nhưng lại xây trước chúng tớ đến cả mấy trăm năm.

Thế mới đểu chứ. Cô bé cười ngặt nghẽo. Ivan về giơ một ngón tay lên, làm một cử chỉ rất kỳ quặc, chỉ có ma mới hiểu, rồi anh bạn ôm chăn mền ra ngoài phòng.

Mình chẳng hiểu gì cả. Rồi đêm ấy, không thấy Ivan về. Mình lại thấy Nhina ôm chăn mền sang trải trên chiếc giường của Ivan.

Rồi cô bé tắt điện trút bỏ quần áo chui vào chăn. Mình lại tưởng phòng cô bạn có khách, nên phải sang ngủ nhờ giường Ivan. Thế là bọn mình lại tiếp tục chõ miệng sang giường bên trò chuyện. Rồi mình ngủ lúc nào chẳng biết nữa.

Sáng hôm sau, Ivan “khinh bỉ” mình ra mặt: “Mày là một thằng nhà thơ rất tốt nhưng là một thằng đàn ông vô cùng tồi tệ. Mày không phải là đàn ông”. Bây giờ, nghĩ lại, vẫn còn thấy bàng hoàng. Đúng là mình kinh tởm thật!

Nghe nói anh hâm mộ Mạc Ngôn nhiệt liệt. “Phong nhũ phì đồn”, “Đàn hương hình” quả là kiệt tác. Nhưng anh đã đọc diễn từ nhận giải Nobel của ông ấy chưa, cứ gọi là dở kinh khủng, con tằm nó ăn lá dâu nhả ra tơ và kể những chuyện không đáng. Thế mới biết không ai “oách” được toàn phần?

Có người viết rất hay nhưng nói rất dở. Có người viết dở nhưng nói rất hay. Có người viết hay mà nói cũng tuyệt. Mạc Ngôn ở dạng thứ nhất. Và thế là tuyệt vời rồi.

Nhà văn Nguyễn Khải bảo: Tinh hoa nhà văn là ở các trang văn. Còn ngoài đời, chúng tôi chỉ là những cái bã. Nói vậy, nhưng Nguyễn Khải cả trong văn và ngoài đời đều rất thông minh. Ông nói gì cũng ấn tượng, hấp dẫn.

Nguyễn Minh Châu ngược lại. Ông viết rất hay nhưng nói lại vụng. Ông bảo, nhiều lúc lão Khải giễu mình, mình tức lắm. Nhưng mình nghĩ được câu phản đòn thì lão đã bàn sang chuyện khác từ tám hoánh nào rồi.

Bảo Ninh cũng vậy. Anh viết tuyệt vời, nhưng nói cũng cứ dấp dính, biểu hiện của một tư duy rối rắm, không hề mạch lạc. Mình thích những nhà văn viết hay nhưng lại ngơ ngác ở ngoài đời. Sắc quá, lưỡi nhọn như lưỡi rắn, rợn chết đi được.

Còn Mạc Ngôn thì ta mê ông ấy từ rất lâu rồi. Cách đây hơn chục năm, nhà văn Ngô Thị Kim Cúc có phỏng vấn ta, hỏi ta đang đọc cuốn gì. Ta cũng đã thưa với chị ấy rằng, tôi đọc rất nhiều. Ngày nào cũng đọc. Dù bận mấy cũng không bỏ đọc. Nhưng chỉ có Mạc Ngôn là đáng đọc thôi.

Ở thời điểm ấy, anh có hai cuốn dịch sang ta đều vào loại rất hay. Cuốn Báu vật của đời (Phong nhũ phì đồn) còn có đôi chút cường điệu, chứ Đàn hương hình thì nhuần nhuyễn từ đầu đến cuối. Không còn nghi ngờ gì nữa, Mạc Ngôn là một trong những nhà văn lớn nhất của hành tinh này ở chính thời điểm này.

Mạc Ngôn lại là một nhà văn còn rất trẻ. Anh cùng trang lứa với chúng tôi. Đọc anh, không biết các nhà văn khác thế nào, chứ ta thì ta sốt ruột lắm. Sốt ruột và đau đớn. Tại sao cũng da vàng mũi tẹt như mình mà lão làm được nhiều việc lớn như thế, mà mình cứ bi bét mãi.

Trong một cuộc hội thảo về tiểu thuyết, có nhà văn bảo: “Rồi chúng ta sẽ có những Mạc Ngôn”. Ta không tin. Không phải vì nhà văn chúng ta kém tài, mà vì chúng ta thiếu một cái gì đó. Cái đó Mạc Ngôn có mà chúng ta không có. Cái đó nằm ngoài tầm tay chúng ta.

Ngô Thị Kim Cúc tỏ ra băn khoăn: “Hiện nay ở ta hình như đang có một hiệu ứng Mạc Ngôn. Nhiều cây bút bắt chước Mạc Ngôn, trước đây thì bắt chước Marquez”.

Ta có nói với nữ nhà văn rằng, tôi không phải kẻ vọng ngoại. Xin bạn lưu ý cho điều ấy. Và cả anh em nhà văn mình nữa, nếu họ có tiếp thu những tinh hoa của nhân loại thì cũng nên xem là điều bình thường và nên khuyến khích chứ đừng vội quy kết.

Tuy thế, học được cái hay của thiên hạ cũng không dễ đâu. Tôi có đọc cuốn tiểu thuyết của một nhà văn cũng chưa phải là già. Cuốn sách này nghe đồn có vấn đề, đang bị đề nghị cấm.

Tôi đọc và thấy nó chẳng có tội vạ gì cả. Nó chỉ có tí nhược điểm là... không hay. Thế thôi. Nhiều trang sa vào dung tục và đọc cứ thấy bẩn bẩn.

Tôi kêu thì tác giả bảo: “Ông đã đọc Mạc Ngôn và Marquez chưa? Mạc Ngôn toàn vú vê. Marquez toàn cởi truồng. Bà Hồ Xuân Hương của ta cũng đâu có kém”. Tôi thật sự kinh ngạc. Hóa ra ông bạn chẳng hiểu gì Mạc Ngôn và cũng không biết gì về các bậc tiền bối.

Quả trong Trăm năm cô đơn của Marquez có nhân vật là một cô bé quanh năm cởi truồng. Cô cởi truồng từ khi còn bé cho đến lúc thành một thiếu nữ xinh đẹp. Đó là một vẻ đẹp thánh thiện, trong vắt, đến nỗi chẳng ai để ý đến việc cô cởi truồng.

Thế rồi một buổi trưa, cô đang tắm thì có tiếng động ở khe liếp phía sau. Cô quay lại. Có một ánh mắt đàn ông đang nhìn trộm. Thế là cô sợ quá, vội đưa tay che ngực rồi co người bay vút lên trời qua kẽ ngói thủng ở trên nóc nhà tắm.

Cái chi tiết người bay qua kẽ ngói này quả là phi lý, nhưng người đọc lại không thấy phi lý, thậm chí lại có cảm giác rất thật. Đây là cái thật cao hơn cả sự thật.

Khi bị nhìn trộm, vẻ đẹp của cô bé không còn trong vắt, thánh thiện nữa, nó đã bị nhuốm bẩn mất rồi. Không có chỗ nương náu thì cái đẹp ấy phải “biến” thôi.

Toàn bộ những chi tiết cởi truồng kia chỉ là sự chuẩn bị cho cú bay ngoạn mục này. Ông bạn tôi dường như chỉ học được mỗi phép cởi truồng và cứ tưởng cởi truồng là Marquez. Nhầm. Tinh hoa của Marquez chính là cái phép bay qua kẽ ngói thủng kia cơ.

Ngày Tết, người ta thường nhâm nhi mấy câu thơ. Anh có bài thơ xuân nào…

Ta chỉ có thơ nịnh vợ, nhưng lại tặng bà hàng xóm. Thím thử đọc chơi nhé:

THƠ XUÂN DÂNG VỢ
Tặng một bà hàng xóm

Những đóa hoa rừng đẹp nhất
Đều tàn theo gió, theo mưa
Riêng em, một nhành tím biếc
Cứ tươi xinh suốt bốn mùa
Hương sắc ngàn xuân tụ lại
Bừng trong da thịt em đây
Thảo nào mà ngài phỗng đá
Cũng còn rạo rực, ngất ngây…
Đến cả lão Khoa nghễnh ngãng
Oai phong như bác…cóc già
Phen này khéo lão hóa bướm
Rập rình chao lượn quanh hoa... 

Khiếp, lão Khoa mà hóa bướm…

Thì bướm cũng có nhiều loại. Có bướm nâu, bướm chúa, rồi còn có cả bướm ma nữa chứ. Đời thế mới vui. Nếu tẻ nhạt thì ta với thím treo cổ từ lâu rồi. Chả còn hào hứng ngồi tán toàn những chuyện phiếm như thế này nữa…

                                                                                                                        Dương Phương Vinh

Theo Tiền Phong >  

Lời bàn - honngv: Mình thích cách nói, cách viết của TĐK. Bao điều hot, bức xúc trong nhiều lĩnh vực được diễn đạt thật khéo léo kg ai bắt bẻ được như giáo dục, giao thông, kinh tế kể cả CT. Đây, 1 ví dụ: "Mạc Ngôn lại là một nhà văn còn rất trẻ. Anh cùng trang lứa với chúng tôi. Đọc anh, không biết các nhà văn khác thế nào, chứ ta thì ta sốt ruột lắm. Sốt ruột và đau đớn. Tại sao cũng da vàng mũi tẹt như mình mà lão làm được nhiều việc lớn như thế, mà mình cứ bi bét mãi". Ai cũng hiểu TĐK muốn nói gì!

15 thg 2, 2013

Ảnh nghị

Hình ảnh 1 fần các nghị:

430041_10151104992663359_1881741336_n
Sao được cho ra cái giống người!

13 thg 2, 2013

Tai họa đến từ những kẻ im lặng

Huy Đường.
Thứ tư, ngày 13 tháng hai năm 2013

Dư luận phổ biến trong nhân dân hiện nay cho rằng việc góp ý kiến về Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 chỉ là chuyện dã tràng xe cát. Ý kiến đã ít nhưng các ý kiến ngược chiều thì bị bỏ qua, không báo nào đăng. Việc Quốc hội bố trí lấy ý kiến (về Hiến pháp) vào 3 tháng trước sau Tết đã để lộ ý đồ muốn nhanh chóng kết thúc một chuyện đã rồi ?!
  

Giữa đạo và đời


Tác giả: Trung Bảo

tuanvietnam.net: Ngày trước, khi đi qua đèo Hải Vân ngang qua một cái am thờ Hổ dọc đường, có những đứa nhỏ lập tức tưởng tượng ra những câu chuyện đả hổ, săn hổ li kỳ.

Hãy xem hãy mở mắt ra và cấm kêu la

Giả dối gần như thường trực trên những phương tiện truyền thông
Những món ăn bội thực nhàm chán lây nhây trơ tráo đến lợm người
Những khuôn mặt dưa hành không thể dưa hành hơn vì quá chán ngán
Những nhan sắc không thể nào dâm đãng hơn
không thể dày mặt vì quá gợi tình...

Ngũ phúc lâm môn


Hôm qua, mồng 3 Tết, thấy “gia cảnh” bản gia trên blog, ông bạn vàng VanPham (của mình) tặng mình 4 chữ: - Ngũ phúc lâm môn”. Nay vẫn còn tiết Nguyên Đán, xin mượn ổng 4 chữ này tặng đến tất cả anh chị em, bè bạn CSV k14vt, đặc biệt cho những ai thường xuyên đọc và comment blog k14vt.

Khảo dị:

Ngũ phúc lâm môn là năm phúc đến cửa, nghĩa là đến nhà, có xuất xứ từ Trung Quốc. Trong tranh vẽ, người Trung Hoa thường tượng trưng ngũ phúc bằng hình năm con dơi và dựa vào thiên ''Hồng phạm'' trong Kinh thư mà quan niệm rằng ngũ phúc là: thọ (sống lâu), phú (giàu), khang ninh (mạnh khỏe bình an), du hảo đức (đức tốt lâu dài), khảo chung mệnh (chết vì già, chứ không chết vì tai nạn hoặc chết non).

Người Việt Nam “bắt chước” thì cho rằng:

- Hoặc ngũ phúc là: phú (giàu), quí (sang), thọ (sống lâu), khang (mạnh khỏe), ninh (bình an). Quan niệm này đã được ghi nhận trong Hán Việt từ điển của Đào Duy Anh, Hán Việt tân từ điển của Nguyễn Quốc Hùng, Từ điển tiếng Việt do Văn Tân chủ biên và Từ điển tiếng Việt 1992.

- Hoặc các cụ ta xưa vào dịp đón năm mới thường treo trước cửa nhà một tấm giấy hồng điều, viết bốn chữ: "Ngũ phúc lâm môn", với lòng ước mong năm mới được đón 5 điều phúc vào nhà. Năm điều phúc đó là: Phúc - Lộc - Thọ - Khang - Ninh.

Phúc: nghĩa là những điều may mắn, tốt lành. Phúc thường đi liền với đức: "phúc đức". Nhân dân ta cho rằng những người có đức thì sẽ có phúc, trong khi "phúc hậu" là biểu hiện về khuôn mặt và tính cách: nụ cười phúc hậu, khuôn mặt phúc hậu, ăn ở phúc hậu... Những người phúc hậu thường làm điều tốt lành cho người khác. Trong ca dao, tục ngữ, người Việt cũng thường nói đến chữ phúc: "Ở hiền gặp lành/ Những người nhân đức trời dành phúc cho".

Lộc: nghĩa là lương của các quan lại thời phong kiến, như người ta thường nói "quyền lộc cao trọng'. Lại cũng có nghĩa là của cải do Trời, Phật hay các đấng thiêng liêng ban cho, gọi là lộc trời, lộc thánh! Vì thế, nhiều kẻ mê tín, đồng bóng đã lên đền, xuống phủ để cầu xin lộc. Nhưng hễ có đức thì mới có phúc có lộc. Không chịu làm ăn, không chịu lao động, không sống nhân đức thì Trời nào dành phúc lộc cho mình!

Thọ: nghĩa là sống lâu. Đây là mong ước ngàn đời của con người. Ngày xưa, tuổi thọ con người rất thấp. Theo các nhà dân số học, tuổi thọ trung bình của một số triều vua ở nước ta như sau: nhà Lý: 43,55 năm, nhà Trần: 44,75 năm, nhà Lê: 33,5 năm... Còn các vua nhà Nguyễn khi 40 tuổi đều đã làm lễ thượng thọ rồi! Chính vì thế mà thọ càng trở thành nỗi ao ước của con người. Người ta đi tìm thuốc trường sinh bất lão để mong kéo dài tuổi thọ. Và dù có được sống đến già, người ta vẫn yêu quý chữ “thọ”, vẫn muốn sống lâu, trong bài thơ Đại lão, cụ Nguyễn Khuyến viết: "Năm nay tớ đã bảy mươi tư/ Rằng lão, rằng quan tớ cũng ừ". Thế nhưng cuối bài thơ, cụ vẫn ao ước: "Cũng muốn sống thêm dăm tuổi nữa/ thử xem Trời mãi thế này ư?".

Chuyện cũ kể rằng: xưa có ông Bành Tổ sống đến 800 năm, mà ngày nào cũng thắp hương cầu cho sống lâu hơn! Ta cứ xem trong các đình, chùa, đền miếu, đến cái tủ chè, sập gụ, bát đĩa cổ..., chỗ nào cũng thấy khắc hoặc in chữ “thọ”!

Khang: nghĩa là mạnh khỏe. Người ta nói rằng người khỏe mạnh thì có trăm điều mong mong ước, còn người ốm yếu thì chỉ có một ước mong: đó là sức khỏe! Lại có câu đố: "Trên đời có thứ gì mà từ Hoàng đế đến thường dân, từ cụ già đến trẻ con ai cũng mong có?". Vàng bạc ư? Vua chúa thiếu gì vàng bạc. Chức tước ư? Trẻ con thì cần gì chức tước. Cái mà mọi người, già, trẻ, giàu, nghèo đều mong muốn có chính là sức khỏe!

Ninh: nghĩa là bình yên. Một cuộc sống bình yên, thanh thản là cần thiết cho bất cứ ai trên cõi đời này. Một gia đình mà vợ chồng bất hòa, con cái hư đốn thì lộc, thọ, khang có bao nhiêu đi chăng nữa cũng là vô nghĩa. Muốn có ninh trong gia đình thì mọi thành viên phải cùng nhau phấn đấu, giữ gìn. Trên bình diện xã hội, chữ ninh cũng do các thành viên trong xã hội đồng tâm hiệp lực kiến tạo nên.

- Hoặc ngũ phúc là: Phúc , Lộc , Thọ, Hỷ , Tài. Nghĩa là : May mắn, tốt lành, sống lâu, vui sướng, tiền của.
(5 chữ phúc treo lộn ngược, có nghĩa là ngũ phúc đảo. đảo nghĩa là đáo, đáo là đến)

Tựu chung lại là dù hiểu theo nghĩa nào đều mong những điều tốt đẹp đến với mỗi nhà trong mỗi dịp đón mừng Năm Mới. Nhưng xuất xứ của câu “Ngũ phúc lâm môn” là từ Tàu khựa cho nên cách hiểu của người Trung Quốc mới là cách hiểu đúng đắn nguyên thủy. Còn lối hiểu của người Việt Nam chỉ là ta làm theo cách của ta mà thôi!

Xin chúc cho Ngũ phúc đến với mọi người ở muôn nơi.

Mông má từ các nguồn trên Net. (Viết ngay từ sáng giờ mới post lên được!).

12 thg 2, 2013

Áo dài hiện đại


honngv: Tết nay "nóng lạnh" bất thường,
cả nhà viêm họng có lường được đâu!
Thuốc, rượu fải bỏ hàng đầu,
đến đâu cũng chỉ 1 khâu ... nước trà.

Giờ ngồi mở máy tính ra,
Xem trong ngày Tết người ta mặc gì?!

Áo dài tay ngắn 

Cách điệu tay áo mang lại vẻ hiện đại cho áo dài nhưng vẫn giữ được nét truyền thống, một cách thật nhẹ nhàng và đơn giản. 

Sao Việt xúng xính áo dài chào xuân 5



Sao Việt xúng xính áo dài chào xuân 21

Áo dài cưới 2013 có tà xòe rộng  






Áo dài cách tân 4

Áo dài cưới tay ngắn 2013


Tùy sở thích cá nhân, quý cô có thể chọn kiểu tay thật ngắn trẻ trung hay tay lửng duyên dáng, hoặc táo bạo hơn một chút là kiểu áo không tay quyến rũ. Kết hợp với chất liệu vải và màu sắc khác nhau, những kiểu áo này có thể được dùng khi đi dạo Tết hay dự tiệc sang trọng. Hãy sắm cho mình một chiếc áo dài, tay ngắn để giúp bạn đẹp hơn trong những ngày Xuân này nhé. 

Theo aodaihoanguyen.com