26 thg 5, 2012

Tiếp tục tếu táo nhé


Thư của ông chồng gửi bà vợ và cô bồ nhí

Tôi đã suy nghĩ rất nhiều khi được cả thư của cả hai bà. Tôi mạn phép được phúc đáp cả hai qua lá thư ngỏ sau đây. Xin mạn phép gọi 1 bà là cơm, 1 bà là phở
Thưa hai bà:
Nếu xét về “thành phần cấu tạo” thì cơm và phở rất giống nhau, đều được làm chủ yếu từ… gạo tẻ. Phở có thịt có hành thì cơm có cũng có, đã vậy cơm còn hay hơn vì không bao giờ bị trộn… hàn the. Cơm cũng rẻ hơn và… no lâu hơn.
Dân gian gọi vợ là cơm, bồ là phở. Nếu xét theo khoa học thì cách gọi đó chẳng xúc phạm ai cả vì hai “món” này đều có giá trị độc lập, chả cái nào cao hơn cái nào. Nhưng rõ ràng phở luôn luôn tượng trưng cho sự bay bướm. Ưu thế của phở so với cơm là quá rõ ràng trong chuyện tình ái, mặc dù nhiều lúc “phở” xấu hoặc già hơn “cơm”.
Đàn ông thèm “phở” vì ít được ăn phở. Muốn ăn phở, nhất là phở đặc biệt, thì phải có tiền, có xe, trong khi cơm ngày nào cũng được ăn và phải ăn.
Đàn ông dùng cơm ở nhà trong không khí quen thuộc, ấm áp đến nhàm chán, còn dùng phở ở xa nhà, trang trí lạ mắt, đôi khi đẹp mắt và có cả âm nhạc.
No thì rất khó ăn thêm cơm. Còn phở, no tới mấy cũng có thể làm thêm một tô. Ăn phở xong có thể đứng dậy, đi ngang hoặc ngồi, nằm một chút. Còn ăn cơm xong nhiều khả năng phải thu dọn và rửa bát đĩa.
“Phở” không quán nào giống quán nào, thậm chí là không tô nào giống tô nào. Còn cơm thì có khi bao nhiêu năm vẫn thế, chỉ có nguội hơn.
”Phở” có thể ăn chung với bạn bè. “Cơm” thì rất ít, phần lớn là ăn chung với… bà nấu cơm.
Lúc ăn phở, có thể dễ dàng yêu cầu thêm tý hành, tý bánh hoặc thêm tý ớt cho mặn nồng. Còn cơm, có gì trên mâm hãy xơi nấy, yêu sách lôi thôi còn bị mắng hoặc bị gắt gỏng “không ăn thì thôi”.
Phở tuy cùng một chỗ nhưng có thể ăn tái, chín, nạm, gầu, gân, sách.. tùy thực khách quyết định. Cơm thì do mụ nấu cơm quyết định.
Nếu ăn phở nhiều tới mức độ trở thành khách quen, khách có thể ăn… nợ. Còn nếu không đưa tiền lương, “cơm” sẽ dừng ngay.
Nhưng tôi thừa biết rằng bỏ tiệm “phở” này, có thể dễ dàng tìm tiệm khác. Còn bỏ “cơm” thì phức tạp vô cùng.
Chúc cả hai bà khỏe, vui nhân ngày 20-10. Tình yêu của tôi đối với các bà là mãi mãi
Theo blog của Hiệu Minh .

5 nhận xét:

  1. KC tếu! Vui thật! Tớ còn chưa giám đăng. Cái hay là KC đăng. Vậy tiếp:
    Em ơi, nhớ lấy câu này / Đánh đêm là địch, đánh ngày là ta. Hay: Vợ là địch, bồ là ta / Chiến sự xảy ra/ lại về với địch...
    Trộm nghĩ chủ đề này có cũ lắm kg ?!

    Trả lờiXóa
  2. Kỳ Châu liều lĩnh động vào đề tài Cơm Phở, chắc chết ngắc với bọn "đực dựa" K14 này rồi. Bạn Côi và các bạn nữ khác đâu cả rồi, mau tiếp sức cho Kỳ Châu

    Trả lờiXóa
  3. Cũ nhưng mà vẫn mới như thường, còn mới chưa chắc đã mới. Tớ bây giờ đã U60 còn sợ gì nữa đâu, nếu tớ hết hơi kiệt sức thì 36 chước chước chuồn là hơn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Theo Quốc, thực tế cho thấy: mới không đồng nghĩa với hiện đại, nhiều cái cũ vẫn luôn hiện đại...

      Xóa
  4. Phó thường dân bận không lên tiếng là mọi người nghỉ luôn đấy à, thế mới biết tầm quan trọng của Phó thường dân, đúng là phải Lấy Dân Làm Gốc nhé.

    Trả lờiXóa