Đận lâu
lâu anh đi Las vegas
uýnh bạc. Mẹ kiếp, thua mờ mắt. Mò ra khu Pub tênh hếch chân, búng tay tanh
tách gọi con phục vụ Tây đùi đoi trễ nải. Anh
gọi như nài nài " em ơi, một bia". Hố hố, xong mới biết là nhầm với ở
nhà. Nhưng không kịp bởi con Tây kia quảy quả mông óng ả đi tự bảy đời.
Lúc sau,
nó bê đến cho anh một cốc bia tươi thật. Thế mới tài.
Kết
luận: Bia - ngôn ngữ của thế giới.
***
Anh mắc
bệnh hay nhậu. Tối nọ say nhớ được mỗi đường về nhưng đến lúc bấm chuông lại
quên mịa mất tên vợ. Anh cứ “ấy ơi, ấy ơi!”. Vợ anh trong nhà nghe giọng chè
thiu, lại không gọi rõ tên nên đếu thèm mở cửa. Điên quá, anh rút “alô” gọi cho
bố vợ:
- Alố,
bố đấy à? Bố cho con hỏi vợ con nó tên gì ấy nhỉ?
- Mày
làm gì mà quên cả tên vợ mày thế hả?
- Con đi
uống rượu về say quá nên quên mất. Bây giờ vợ con nó không mở cửa cho vào.
- Thế à? Đến tên vợ tao, tao còn không nhớ nữa là tên vợ mày. Đang đứng ngoài đường à? Tao cũng thế thôi!
- Thế à? Đến tên vợ tao, tao còn không nhớ nữa là tên vợ mày. Đang đứng ngoài đường à? Tao cũng thế thôi!
Lạy giời...
***
Mịa, nửa
đêm có tiếng gõ cửa, anh sợ điếu chịu nhưng vẫn phải xuống xem ai. Và anh cũng dại
gì mà mở cửa. Anh hỏi:
- Ai
đấy?
- Cướp
đây.
- Ui
đệt! Muốn gì?
- 15 cây
vàng.
- 75 cân
rưỡi được không?...
- Không
đùa, nếu “câu giờ” tao đốt nhà đấy.
- Tôi
không đùa. 75 cân rưỡi vàng có được không?
- Vậy
thì mang ra đây.
Anh gọi
vống lên lầu:
- Em
yêu, cục vàng của anh, ra nói chuyện với nó đi này.
Hã hã...
***
- Lời tỏ tình "kinh khủng" nhất mọi thời đại: “anh yêu em như
...kem yêu tủ lạnh ...như trời xanh yêu mây... như cây yêu đất... như tất yêu
giày... như chày yêu cối... như gối yêu chăn... như khăn yêu cổ... như tổ yêu
chim... như kim yêu chỉ... như khỉ yêu cây... như mây yêu gió... như chó yêu
mèo... như kèo yêu cột... như thằng chột yêu con mù ... như thằng gù yêu con
thấp... như thằng hấp yêu con hâm ... như thằng câm yêu con điếc ... như con cá
díếc yêu con cá rô... như thằng rồ yêu con dại ... đại khái là anh có... yêu em
"
- Vợ là
TV. Người yêu là mobile. Ở nhà coi TV. Ra ngòai đem theo mobile. Không tìền bán
TV. Có tiền đổi mobile. Lâu lâu xem tivi. Nhưng hầu hết thời gian thì chơi với
mobile. TV thì free. Nhưng mobile không trả tiền là dịch vụ sẽ bị cắt ....
***
Tối qua
anh nhậu say, về bị ngã các bạn ạ. Thâm hết cả mặt. Về đến nhà mới thấm đau,
đếch dám kêu, lẳng lặng lấy Salonpas, cởi áo đứng trước gương để dán vào những
chỗ tím. Sáng dậy, vửa mở mắt ra đã thấy vợ cầm chổi lông gà đứng trước giường:
- Hôm
qua lại say à?
- Đâu
...em buồn cười nhở, anh có tí việc về muộn, có uống giọt đếch nào đâu.
- Thế
hả, thế thằng nào dán salonpas đầy lên gương của bà thế kia.
Óe òe...
***
Giời ạ,
mới chim được một em gái xinh. Mỗi tội lại là dân vi tính. Hôm gạ gẫm abc, anh
đặt mịa tay lên ngực, khẽ hỏi một cách tò mò:
- Cái gì
đây?
- Dàn
loa 2.1- Gái khúc khích.
- Cái gì
đây?
- Nút
chỉnh volume.
- Sao
anh vặn max mà không có tiếng?
- Dốt ạ,
anh phải cắm phích điện vào ổ đã chứ.
Anh hì
hà hì hục... cắm phích... Bỗng nghe ... bốp, chát, hự,.... rầm!!! Anh bay dính
vào vách. Lồm cồm bò dậy, anh ngơ ngác:
- Chuyện
gì vậy em?
Gái tỉnh
bơ:
- Không
đọc kỹ hướng dẫn à. Phích 110 mà dám cắm vào ổ 220.
Ôi, cái
đệt...
Tạm thế đã. Chuyện anh chế tạo, bơm vá & mông
má.
Nhặt trên Nét.
Chỉ là tếu táo mà chẳng ma nào thèm rúc rích dù 1 tí rù rì!!! Có lẽ fải cắm mẹ fích vào điện 380 cho nổ tung lên, tối om 1 thể thôi nào!
Trả lờiXóa