Hiện nay dù có rất nhiều ý kiển khác
nhau về cuốn sách Bên Thắng Cuộc ( Tập I: Giải phóng, tập 2: Quyền Bính) của
nhà báo Huy Đức. Báo chí lề phải thì liên tục in bài phê phán, chê bai nào là
“một nửa sự thật không phải là sự thật”, nào là “người viết với tâm thức bất
mãn, chống đối ”… Nhưng đa số trí thức, văn nghệ sỹ, đa số dân mạng trong nước
thì ca ngợi là cuốn sách có ích, đây là Minh triết của Sự Thật . Theo Nguyễn
Hoàng Thị Bắc, một người Mỹ gốc Việt ở Virginia
, Hoa Kỳ thì :” có cả biểu tình tẩy chay sách từ người Việt ngoài nước” ( tức
những người chống Cộng). Có thế lực đã
hù doạ, lăng mạ tác giả ở trong nước.v.v.. Nhưng lạ lùng là tất cả đều
say mê tìm đọc. Ai cũng cho rằng Bên thắng cuộc của Huy Đức là quyển sách hot
nhất trong năm 2012 và cả năm 2013 này, và sẽ còn tiếp tục gây tranh cãi…
Dù Osin Huy Đức ghi ở đầu sách :” Huy Đức
& OsinBook/2012 giữ bản quyền; Không in lại, sao chép, tái bản, một phần
hay toàn bộ cuốn sách, dưới dạng điện tử hay giấy, khi chưa có sự đồng ý bằng
văn bản của tác giả và nhà xuất bản”, nhưng cuốn sách đã lan truyền đi khắp
toàn cầu, đến với những người Việt khao khát
muốn biết sự thật trong nước. Rồi ở Pháp, Mỹ, Đức, Anh ,Úc… người
Việt chuyển email về cho người thân ở
trong nước. Rồi bạn bè chuyển sách qua email cho nhau. Ai không có thì điện
thoại cho người có để giục “xin chuyển tiếp”. Thành ra ai cũng được đọc Bên
thắng cuộc ở bản điện tử từ rất sớm, khi bản giấy đang in. Bản in giấy bán gần
40 USD/2 tập ( giá một cuốn là 19,99 USD) ở Mỹ.
Có chị bác sĩ, cán bộ về hưu nói với tôi, “tôi mua được cuốn sách điện
tử Bên Thắng Cuộc đọc suốt hai ngày đêm. Đêm qua thức đến bốn rưỡi sáng mới đọc xong những trang chú
thích. Đọc rất xúc động. Ngay cả những trang chú thích cũng rất hấp dẫn”. Bên
Thắng Cuộc ( trên mạng) tập Giải phóng dày 389 trang A4, có 43 trang tài liệu
và chú thích ; tập 2 :Quyền bính dày 760 trang, trong đó 163 trang tài liệu
tham khảo và 654 cái chú thích. Đọc cho
hết cả ngàn trang sách trên mạng ấy thật nhức mắt. Nhưng hầu như 100% người
Việt Nam
trong nước quan tâm đến mạng đều đã đọc cả hai tập Bên Thắng Cuộc một cách say
mê, thích thú hay căm tức, thù hận. Nhưng tất cả đều đọc kỹ. Như vậy, những
người không thích Bên Thắng Cuộc đã
không ngăn chặn được nó đến với người đọc bằng mọi cách. Nghĩa là Bên Thắng
Cuộc đã thắng, Huy Đức đã thắng.
Tại sao người đọc say mê Bên Thắng
Cuộc ? Vì Bên Thắng Cuộc đã trả lời cho người đọc những câu hỏi rất bức xúc của
đất nước từ sau 1975, mà lâu nay, người dân thấp cổ bé họng không biết được cấu
trúc bí ẩn của sự thật. Tại sao nền công nghiệp và dịch vụ thương mại hiện đại
của miền Nam trước năm 1975 bị phá tan tành, trở về con số không, mãi 30 năm
sau mới phục hồi được ? Ai chịu trách nhiệm trước nhân dân và lịch sử việc này
? Tại sao Sài Gòn là “Hòn Ngọc Viễn Đông”, thời chưa giải phóng người Thái Lan
sang Sài Gòn như đi vào xứ sở mơ ước, thế mà gần 40 năm sau, người Sài Gòn lại
đi thăm Thái Lan như là xứ sở của tự do và phát triển và gửi con sang học ở các
trường Đại học ở Thái Lan ?. Tại sao 40 năm sau giải phóng đất nước đến nay vẫn
nghèo nàn, đứng trong tốp cuối của khối ASAEN ? Tại sao hàng triệu người miền Nam đã tìm mọi
cách để vượt biên ra nước ngoài, dù phải làm mồi cho cá mập và hải tặc ngoài
biển khơi mênh mông trong những năm 80 của thế kỷ XX ? Tại sao 40 năm rồi vẫn
chưa hòa giải dân tộc được ? Tại sao tham những, lợi ích nhóm ngày càng phát
triển, đến mức đã trở thành quốc nạn ? Tại sao người nông dân mất đất ngày càng
nhiều, ngày nào cũng kéo nhau về Thủ Đô khiếu kiện ? Tại sao đất biên giới quốc
gia ngàn năm ông cha để lại, lại mất vào tay Trung Quốc hàng chục cây số vuông
một cách dễ đàng vậy ? Tại sao chủ quyền biển đảo luôn bị đe dọa, người dân đi
đánh cả trên vùng biển quốc gia bị tàu Trung Quốc bắt bớ, cướp bóc, đánh giết
mà không ai bảo vệ ? Tại sao người biểu tình phản đối Trung Quốc gây hấn, cắt
cáp tàu Bình Minh 2 ở Biển Đông lại bị coi là “phản động”, bắt vô tù? .v.v..và
v..v.v..Vô vàn những câu hỏi “Tại sao” bức bách, đau xót đã được nhà báo Huy
Đức chỉ ra, lý giải bằng chính những sự thật lịch sử một cách trung thực. Những
người phê phán Huy Đức không thể bác bỏ được những sự thật dẫn đến những câu
hỏi “tại sao” ấy.
Lý giải những câu hỏi đó bằng sự thật
lịch sử là việc làm của một nhà báo tâm huyết với quốc gia, dân tộc, với đời,
trên hết là lương tâm của một con người . Đây không phải là cuốn sách chống đối
, bôi đen chế độ, mà là cuốn sách thức tỉnh, cảnh báo, để cho những người đang
lãnh đạo đất nước rút ra những bài học xương máu, để đưa đất nước ra khỏi con
đường sai lầm hiện nay. Tập trung sức lực, trí tuệ thu thập hàng núi tài liệu
để tìm sự thật, lý gải sự thật là một việc làm lớn lao, sẽ được chính lịch sử
ghi nhận. Viết được cuốn sách này, Huy Đức đã thắng, Bên Thắng Cuộc đã thắng.
Huy Đức đã lấy câu thơ của nhà thơ
Nguyễn Duy đọc cho ông Võ Văn Kiệt nghe :” Suy cho cùng mỗi cuộc chiến tranh
bên nào thắng thì nhân dân đều bại” làm đề từ cho Bên Thắng Cuộc. Tôi xin nghĩ
thêm, do những chính sách cực đoan và sai lầm, do thiếu hiểu biết của nhiều thế
hệ lãnh đạo , mà đất nước ta từ Bên Thắng Cuộc đã trở thành thua cuộc so với
các nước trong khu vực và thế giới suốt mấy chục năm qua, từ sau 1975. Bên
Thắng Cuộc được viết với ý thức dân tộc
tự cường , là để suy nghĩ mà cứu đất nước, để “Nước Việt Nam sánh vai
với các cường quốc năm châu” như cụ Hồ đã
dạy./.
Biết rồi khổ lắm, nói mãi, ta lạc hậu: ta chưa thực sự dân chủ, ta còn cơ chế xin cho, ta còn chưa tuân thủ pháp luật một cách công bằng, ta chưa minh bạch, ta còn quá bảo thủ, ta chưa tỉnh, ta kém cỏi, ta chưa huy động đươợc trí tuệ toàn dân, ta còn duy ý chí, ta chưa chịu học thiên hạ một cách có trách nhiệm vì đất nước, ta còn tồn tại các hình thức lợi ích nhóm trên mọi lĩnh vực mọi mặt trận, mọi khía cạnh - kể cả chính trị, kinh tế và xã hội, ta còn quá trì trệ, ta còn qúa lãng phí tài nguyên thiên nhiên và tài nguyên nhân tạo (tài nguyên trí thức), Ta còn nói hay hơn làm (nói rất hay nhưng làm rất dở), ta còn bè cánh, ta còn có một bộ phận không nhỏ là sâu mọt phá tàn canh nền kinh tế nước nhà, ta chưa hình thành được khái niệm văn minh xã hội (tính minh bạch còn quá xa vời, văn hóa từ chức còn chưa hề có dù chức nhỏ), ta còn vô trách nhiệm với đất nước (những vụ án kinh tế lớn như PMU18, Vinashin, Vinalines, Tiên lãng, Văn giang/ Hưng yên, Các nhà xuất bản giáo dục xuất bản những đầu sách dạy trẻ cấp một gây hại cho Đất nước và có lợi cho TQ... mà cho đến nay vẫn chưa thấy ai từ chức và bị cách chức), v.v. Chúng ta hãy nhanh tay tìm cơ chế sửa đổi: chỉnh và đốn nhanh lên trước khi quá muộn, Tuy nhiên để làm chuyển biến một xã hội là việc không hề đơn giản, Nhưng không phải không làm được: Nhiều nước như Nhật bản, Singapore, Thái lan, Malaysia, Hàn quốc...đã làm thành công khá mỹ mãn vì họ có cơ chế phù hợp và xây dựng được những đội ngụ cán bộ chuyên tâm vì đất nước, có pháp luật nghiêm minh với mọi công dân
Trả lờiXóaXin chân thành cám ơn quý báo