18 thg 10, 2012

Ảnh của cố NS Trịnh Công Sơn


Những bức ảnh quý hiếm của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn
alt
Trịnh Công Sơn thời trai trẻ

alt
NS Trịnh Công Sơn và 2 cô em gái Trịnh Hoàng Diệu và Trịnh Vĩnh Trinh
 
 alt
alt 
Trịnh Công Sơn và Văn Cao
 alt
 Trịnh Công Sơn và Khánh Ly

alt
Bên cạnh cô “bống” Hồng Nhung

alt
Ông đã để lại đời hàng loạt ca khúc: Ướt mi, Diễm xưa, Dấu chân địa đàng (Tiếng hát dạ lan), Chiều một mình qua phố, Ở trọ, Quỳnh hương, Cát bụi, Một cõi đi về, Để gió cuốn đi… tự nhiên đi vào lòng người bằng chính những khoảnh khắc thăng hoa cảm xúc như thế này....

Video 10 bài hát bất hủ của Khánh Ly - Trịnh Công Sơn

Ru ta ngậm ngùi - Khánh Ly hát tại quán Văn - Sài Gòn trước 1975
HẠ TRẮNG - Khánh Ly
Diễm Xưa - Khánh Ly
Tinh nho - Khánh Ly
Tuổi Đá Buồn - Khánh Ly
Chiều Một Mình Qua Phố - Khánh Ly
Nhìn những mùa thu đi - Khánh Ly
Em còn nhớ hay em đã quên - Khánh Ly
Đêm thấy ta là thác đổ - Khánh Ly
Cát bụi - Khánh Ly

Nhặt trên Nét

Thắng chưa hẳn đã đúng

Nhân chuyện kể biếu quyết và đa số sẽ thắng (thắng chưa hẳn đã đúng), xin kể ra đây chuyện có thật trăm phần trăm: Ngày xưa lưu học sinh ta sang LX học, một lần trong khi nghe thầy giáo giảng môn chính trị kinh tế học, bỗng thầy giáo hỏi sv: các bạn biết Các Mak sinh ra ở nước nào không? một sv giơ tay phát biểu: thưa thầy: Cac Mak sinh ra ở Đức ạ, Thầy bảo: không đúng, Mak là người LX, em khác cũng trả lời: Cac Mak là người Đức. Nghe vậy, thầy liền quát: Ngồi xuống! tôi đã bảo Cac Mak người LX là LX.

17 thg 10, 2012

Đa số tối thiểu


Bốn anh bộ đội nói chuyện với nhau dẫn đến tranh cãi vì có một anh bảo Bác Hồ là người Nghệ An quê anh, liền có ý kiến cãi lại, Bác Hồ là người Thanh Hóa. Cuộc tranh cãi chỉ ngã ngũ bằng biểu quyết. Kết quả mọi người đều phải công nhận Bác Hồ là người Thanh Hóa, vì chỉ có một ý kiến bảo Bác Hồ là người Nghệ An của một anh bộ đội quê Nghệ An. Ba anh bộ đội còn lại đều quê Thanh Hóa nên đều biểu quyết Bác Hồ là người Thanh Hóa!
Rõ ràng, cuộc biểu quyết rất dân chủ, công khai, minh bạch nhưng đã dẫn đến kết quả trái sự thật: Bác Hồ là người Thanh Hóa!

Người Phương Tây đã trải qua dân chủ nhiều thế kỷ nên gọi cái “đa số” kể trên là “đa số tối thiểu” (majorité minimal)! Vì thế, chọn người ra ứng cử Tổng thống, các đảng đều chọn trong toàn đảng. Tổng thống phải được bầu chọn trong toàn dân. Đa số ấy mới là đa số chân thật, đa số tin cậy.

Trích bài của Lê Phú Khải.

Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Tý và Dư Âm Tuổi Già

Tôi ghé thăm nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý vào buổi chiều cùng ngày trước khi trở lại Hoa Kỳ.  Đối với hầu hết người Việt tại hải ngoại, họ chỉ nghe đến tên ông qua tuyệt phẩm Dư Âm. Họ không biết ông có những tác phẩm khác.

Riêng tôi, nhiều năm về trước muốn biết tác giả Người Đi Xây Hồ Kẻ Gỗ, Một Khúc Tâm Tình..., Dáng Đứng Bến Tre.   Không ngờ ông cũng chính là tác giả Dư Âm!   

Lần đầu biết đến nhạc của ông, giữa đêm khuya trên sân vườn hoang vắng, người bạn hát bài Kẻ Gỗ.  Ba chúng tôi đứa bắc, đứa nam, đứa trung.  Cả ba là dân vượt biên lại xúc động cực cùng trước lời ca nặng âm hưởng Nghệ Tĩnh.   Chúng tôi ngưỡng mộ người nhạc sĩ tải được giọng điạ phương vào nốt nhạc của mình. Lời ca, lời nhạc thắm đượm tuổi trẻ, tình người dành cho quê hương.

Tôi tới thăm ông, không hẹn trước để biết cuộc sống thường nhật như thế nào.  Trong căn nhà nhỏ 94/19 Trần Khắc Chân, Q1, HCM, cuộc sống ông rất khó khăn nghèo nàn.  Ông đã trải qua hai cơn tai biến, đi đứng cần có dụng cụ hỗ trợ.  Đã trên 80, tai ông không còn nghe rõ âm thanh nên không còn sáng tác, tuy nhiên giọng nói ông vẫn còn trầm mạnh, trí tuệ minh mẫn.  

Trong suốt hơn một giờ chuyện trò cùng ông, qua nhiều đề tài, điều làm tôi buồn chính là vấn đề tác quyền mà các trung tâm nhạc hải ngoại không đoái hoài  tới.  Những trung tâm lớn như Thúy Nga, Asia đã xử dụng nhạc của ông rất nhiều trong mấy mươi năm qua.  Nhất là cuốn Asia 55, bên cạnh hát nhạc còn đăng cả phóng vấn, hiệu đính theo chủ trương chính trị của họ.  Thế nhưng theo lời ông:  các trung tâm này chẳng đoái hoài đến ông.

Tôi thật sự không hiểu các trung tâm tại hải ngoại chi tiền triệu usd để sản xuất những chương trình vĩ đại như thế, o bế phỏng vấn ông như thế lại phủ phàng với ông đến thế!  

Hiện ông sống nhờ vào tiền  do một hội bảo vệ tác quyền thu được từ các chương trình trong nước, ngoài ra là sự giúp đỡ khi có khi không  từ người mến mộ, các cơ quan, hội thiện nguyện.  Tuổi già ông hiện sống trong bịnh tật, nghèo khó.

Nghe ông kể về cảnh ngộ, tôi xin phép ông quay phim bằng máy chụp hình.  Đoạn phim chi có 3 phút sẽ cho chúng ta biết rõ những phi lý, bất công như thế nào, và ông nghèo khó cần giúp đỡ ra saọ.  Hy vọng sẽ có nhiều người biết về hoàn cảnh và giúp đỡ thêm cho ông.

Gởi tặng ông món quà nho nhỏ, chút ít tịnh tài. Chia tay ông, tôi rời VN với lòng nặng chĩu.  Định công việc đầu tiên là tải đoạn phim lên mạng nhưng máy computer dùng để hiệu đính phim bị hư nên mãi đên 1 tháng sau tôi mới thực hiện được.  Xin thành thật tạ lỗi cùng ông.

Đây là đường link dẫn đến đoạn phim 3 phút:  http://www.youtube.com/watch?v=NiFHMRZa6SU
 
Huyền Lam
Chuyến đi VN - tháng 7-2011

Đường link đến một số nhạc phẩm của Nguyễn Văn Tý:

Dư Âm
Người đi xây hồ Kẻ Gỗ
Mẹ Yêu Con
Cô Nuôi Dạy Trẻ
Một Khúc Tâm Tình Của Người Hà Tĩnh
Dáng Đứng Bến Tre

Về “Nguyễn Văn Tý, ngồi thức với xa xăm”

Một lần nữa xin lỗi các bạn, với trách nhiệm của mod tôi kg thể kg đưa những NHẬN XÉT (commemt) như thế này ra TRANG CHÍNH.

Đọc bài “Nguyễn Văn Tý, ngồi thức với xa xăm” đăng ngày 5-10-12 Hoàng Trinh Nhận xét như sau:

“VanTrinh Hoang 09:53 17/10/2012
Cám ơn honngv đã post bài tâm sự của Nguyễn Quang Lập về Nhạc sỹ Nguyễn Văn Tý. Mình là một trong những Fan của nhạc sỹ Nguyễn Văn Tý và mình vẫn còn nhớ những ngày thơ ấu của mình ở quê, lúc đó mình mới 6 tuổi - khi nhạc sỹ Nguyễn Văn Tý hoạt động CM tại quê mình giai đọan sau cải cách ruộng đất 1955, cụ tham gia dạy bình dân học vụ cùng với ông chú tôi (cùng trạc tuổi với cụ) tại nhà thờ Hoàng Tộc nhà mình (thôn Trường Yên, xã Thanh Tân, h. Thanh chương, T. Nghệ an). Cụ rất vui tính, yêu trẻ con, ngoài giờ làm việc cụ nô đùa với trẻ con tụi mình, cả làng mình hồi đó ai cũng rất yêu quí cụ. Đọc bài này mình lại toát lên một ước ao làm sao được gặp lại cụ Tý 1 lần nữa trước khi cụ đi gặp bác Hồ”.

HT thân mến!
Rất cám ơn Nhận Xét của HT và cảm động trước tấm lòng của ông đối với NS Ng Văn Tý (NVT). Do đó mình gợi ý cho HT thế này:

Thứ nhất: Ông chỉ cần vào https://www.google.com.vn/  rồi gõ “Nguyễn Văn Tý” (vào thanh trắng giữa màn hình ấy) rồi ấn Enter, sẽ xuất hiện tỷ bài về NVT, tha hồ tìm hiểu và thưởng thức. hehe…

Thứ 2: Mình soạn sẵn các link (đường dẫn) sau đây để các bạn tiện vào luôn, đỡ công tìm trong Google:

- NS Nguyen Van Ty su nghiep & am nhac - part 1
Năm 2009, mừng thượng thọ 86 tuổi, Ông có nhã ý tặng người hâm mộ gần xa Clips ‘Nguyễn văn Tý sự nghiệp & âm nhạc’. (Lưu ý nhà Biên tập đã 'biên tập lại', cụ thể là đã cắt bỏ 1 vài chỗ - honngv).

- NS Nguyen Van Ty su nghiep & am nhac - part 2

- Nguyễn Văn Tý - Những bài ca bất hủ và sự oán trách ...

- Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Tý và Dư Âm Tuổi Già (thực hiện ngày 7-8-2011)
Theo clips này, Ông hiện cư ngụ tại: 94/19 Trần Khắc Chân, Q1, TP HCM
(có thể liên hệ qua: Huyenlamblog.blogspot.com , mình chưa thử!)

Thứ 3: HT có thể liên hệ với Tất Nam, đt: 0937 651 314 ,
hoặc qua Ng. Quang Lập (cũng đang ở trong SG), Email: lapquechoa@gmail.com
Cậu cứ gửi Email cho họ, mình nghĩ là họ sẵn sàng giúp để tìm ra đ/c, thậm chí cả số đt của cụ Tý. Có khi chỉ mấy cú đt là xong. Đt cho Nam trước, hắn tìm cho, nhanh thôi mà.

Xem thêm: http://vtc.vn/13-324960/van-hoa/nhac-si-nguyen-van-ty-va-nhung-du-am-con-mai.htm


Chúc HT thỏa mãn ước ao!
honngv

ĐẶC SẮC CA TỪ TỪ MỘT BÀI HÁT

Xem ảnh với kích cỡ đầy đủ
* Lời bài hát đẹp như thơ
post gửi các bạn . Làm ngơ sao đành!
 EM HÁTSáng tác; Nhạc sĩ NGUYỄN VĂN TÝ

Em hát vào gỗ mục-gỗ mục bèn ra nấm
Em hát vào gỗ cứng- gỗ cứng chợt ra hoa
Em hát vào lau khô- lau khô xanh thành ruộng
Em hát vào suối cạn- suối cạn chảy thành sông

Nhưng em, nhưng em vừa lấy chồng
Sao nấm gỗ mục đã tàn
Hoa gỗ cứng đã rụng
Ruộng lại thành lau khô
Sông lại thành suối cạn

Em lấy chồng rồi- chỉ hát chồng nghe thôi
Trời sao buồn thế trời
Đất sao buồn thế đất
Em đã lấy chồng rồi- chỉ hát chồng nghe thôi!

NVT

  1. Huế Nguyễn said: Góp ý cùng đồng hương!!!

    12/05/2009, at 10:25 [ Trả lời ]
    Đây là ca khúc "Em Hát" được NS.Nguyễn Văn Tý phổ nhạc từ bài thơ "Em Hát" nhà thơ Hoàng Huế!Nên lời không hay như thơ sao được!!!
  2. Võ Văn Hoa said: @ Anh THANH TỊNH

    27/03/2009, at 18:31 [ Trả lời ]
    "Lời bài hát thật hay
    Hình minh họa ngất ngây
    Chủ nhà khéo chọn đấy
    Khách thăm thấy vui lây
    ...
    hây hây!!!"   
  3. Mình biết nói gì đây
    Một đời người một rừng cây...

16 thg 10, 2012

Tây du ký hay mãi với thời gian



 
 Tại sao Tây Du Ký luôn được ưa chuộng bất kể thời gian?
     Vì ở thời đại nào, không gian và thời gian nào, nó đều mang đến cho ta những bài học giá trị, như cái thời này.
   >  Khi Tôn Ngộ Không chuẩn bị giơ gậy giết yêu quái thì luôn có một vị Phật nào đó xuống nói là : "Nài, nó là thú cưỡi của người này", "Nài, nó là cháu của người kia", "Nài, nó là con của người nọ" ...
    * Ý nghĩa: Mấy đứa làm chuyện ác toàn là con ông cháu cha.
   > Trên đường đi thỉnh kinh tất cả các rắc rối đều do cái "ngu" của Đường Tăng mà ra.
    * Ý nghĩa: Mấy thằng ngu lúc nào cũng làm sếp.
   >  Bát Giới xu nịnh nhưng lúc nào cũng được ăn no, ngủ kỹ.
    * Ý nghĩa: Mấy thằng nịnh hót thường được sung sướng.
   >  Sa Tăng thật thà và lúc nào cũng bưng bê khuân vác, bao nhiêu việc nặng đều làm hết.
    * Ý nghĩa: Thật thà lúc nào cũng thiệt thòi.
   >  Tôn Ngộ Không tài giỏi xuất chúng và bị Đường Tăng cho đeo 1 cái vòng kim cô, nhưng lúc nào cũng là thằng đầu tiên phải xông vào hang cọp cứu "sếp".
    * Ý nghĩa: Người tài luôn bị sếp kìm hãm (vòng kim cô), không có cơ hội phát huy tài năng và gặp chuyện gì nguy hiểm gì thì cũng là thằng lĩnh đòn trước tiên thay cho sếp.
   > Bạch Mã chân dài đến nách nhưng cũng chỉ làm thú cưỡi cho "sếp".
    * Ý nghĩa: Đẹp mà không có "cái đầu" thì cũng chỉ làm "thú cưng" cho "sếp" một thời gian. Khi già, yếu sẽ bị thải ra để tuyển "ngựa mới".

    Nguồn: Facebook ; Nhặt từ xuandienblog

Làng tôi -1


Gõ đại bởi honngv, 9/2012 

 


Honngv: Tuổi thơ mỗi người một khác. Nay đã U70 chẳng còn nhớ được bao nhiêu. Nhưng những gì tôi ‘gõ đại’ sau đây đều là sự thật 100%, đã ‘ghi chết’ vào đầu tôi mà kg gì xóa đi được, trừ khi về với Tiên Tổ. Tôi chỉ ghi lại những ‘sự kiện lớn’, vui vui và cố tình bỏ qua những gì 'cần bỏ'. Lần đầu tiên ‘viết’, bắt chước kiểu ‘khẩu văn’ (chữ dùng của thợ văn Nguyễn Quang Lập) nên láo nháo, kg hay là cái chắc mong anh chị em và các bạn NHIỆT TÌNH đóng góp ý kiến qua fần NHẬN XÉT.
Xin cảm ơn !

Làng tôi trước khoảng những năm 60 của thế kỷ trước có tên là làng Bất Nạo. Vào Google chấm tiên lãng kích fát ra cỡ ‘tỷ’ làng, ‘tỷ’ tổng trên cả nước chung cái tên này. Thế mới biết trước đây các Triều đại fong kiến hoặc người Pháp đặt địa danh hay chừng nào, (có hay mới nhiều như vậy). Cũng qua Gúc cho hay “Bất Nạo” hiểu nôm na là “không cong”, kiên định. “Bất Nạo” nghe có vẻ nho nhã, học thức hơn tỷ cái tên cải lương, dở hơi hiện nay như Quyết Tâm, Quyết Tiến, Quyết Thắng… Nghe cứ như hô khẩu hiệu, trong khi dân cần chó gì đến quyết tiến với chả quyết thắng. Dân cần cơm áo gạo tiền, cần kẻ nói có người nghe! Phải chăng việc đổi tên như vậy đã ‘vô tình’ (?) làm lùn đi nền Văn hóa Đại Việt, cái văn hóa làng xã lâu đời của dải đất ‘lưng còng’ này! Và nó cũng làm lùn đi cái tri thức của muôn dân.

Nói như Trịnh Công Sơn, dân làng tôi thật quá ‘long đong’. Thuở nhỏ nghe các Cụ kể lại, làng tôi đã fải dời làng đến mấy lần. Còn nhớ năm tôi 3-4 tuổi (1953-1954) làng tôi cách đường 5 và đường sắt Hà Nội – Hải Phòng chỉ hơn 1 cây số, lại nằm sát bờ sông Quỳnh Khê, con sông nhỏ, không những cung cấp nước tưới cho cả huyện mà còn cấp nước ăn cho dân cả thành phố Hải Phòng.

Dọc đường 5 Pháp lập rất nhiều làng tề. Nhưng dân làng tôi (đúng ra là Việt Minh xui) ‘cứng cổ’, không những không lập tề mà du kích làng còn hoạt động rất mạnh. Các ông bà du kích, chẳng biết bằng cách nào (nghe chú tôi kể rồi nhưng quên) thường chôn mìn làm nổ tung rất nhiều đoàn tàu xe quân sự của Pháp.


Cứ sau mỗi lần như vậy quân Pháp lại tăng cường đi càn trong làng để tìm diệt du kích, kể cả những người mà chúng cho là có dính lứu đến du kích. Thành thử tất cả đàn ông (tôi gọi bằng cha chú) trong làng dù không là du kích đều bị Pháp đánh, tra tấn rất giã man hoặc ngay trong làng hoặc sau khi bị bắt lên đồn. Ông chú tôi được nếm quá nhiều lần đòn của Pháp đến độ bị điếc cả đời. Bố của ông bạn nối khố với tôi bị bắn ngay trong làng. Vào cái năm tôi 3-4 tuổi ấy, để fục vụ chiến dịch Điện Biên Phủ đang diễn ra, theo chỉ thị từ trung ương, du kích làng tôi càng đánh đổ nhiều tàu xe của Pháp. Hậu quả quân Pháp càng lùng sục tợn. Tôi còn nhớ, một đêm mẹ tôi đang ôm tôi ngủ thì 3-4 lính Pháp xộc thẳng vào nhà bắt bố tôi. Lần đầu tiên tôi thấy người Pháp. Chúng lôi ông ra bờ sông tra tấn. Nằm trong nhà tôi nghe rõ những tiếng huỳnh huỵch, tiếng kêu ôi, ối... Chắc chúng dùng báng súng đánh ông. Tôi sợ fát khiếp, khóc rống lên. Nhưng mẹ tôi bịp mồm tôi lại. Tôi chỉ biết nói đi nói lại: mẹ đi cứu bố đi. Mẹ tôi chỉ ậm ừ dỗ tôi. Sau đó thế nào tôi không nhớ, chỉ mãi về sau khi đã lớn tôi mới fát hiện một đầu ngón tay của bối tôi bị quặc vuông góc, không duỗi ra được. Ông nói đó là do bị trận đòn năm ấy.

Rồi không hiểu nguyên cớ gì, bé tí tôi đã fải chứng kiến cảnh dời làng. Cũng như khi ‘chạy giặc’ – chạy tránh các trận càn của quân Pháp - tôi được mẹ cho ngồi trong 1 cái thúng đặt vào 1 bên quang, bên kia là nồi niêu, chổi cùn rế rách mà gánh đi. Làng mới chỉ cách làng cũ không đầy 1 cây số, nhưng rất gần con đường liên huyện, đường 188. Dọc con đường này, cứ cách khoảng 3 cây số Pháp lại xây 1 bốt bê tông cốt thép, xung quanh nhiều lỗ châu mai. Trên nóc đặt 1 khẩu súng máy, thân fình to, như con ba ba, quay được 4 xung quanh. Dân làng gọi là ‘súng ba ba’. Sau này lớn lên tôi nghĩ làng tôi fải dời đến gần đường 188 là để thuận tiện cho việc kiểm soát của quân Pháp. Đầu làng vốn có ngôi chùa thiêng lắm, gọi là chùa Sơn. Pháp bắt fá bỏ để xây bốt. (20 năm sau học đại học, sơ tán tận Hà Bắc, có người vô tình chỉ xem bàn tay tôi mà nhắc tới ngôi chùa này. Sợ!). Kề sát bên Chùa là Giếng Chùa Sơn, nước rất trong. Ngày bé tôi thường gánh nước ăn từ giếng này. Nay giếng vẫn còn. 

Tuy vậy ngày hòa bình lập lại (1954) làng tôi chả ồn ào, ầm ĩ gì. Chỉ thấy có ông cậu tôi về làng từ lính ‘giải fóng Điện Biên’, lính cụ Giáp. Cả cuộc đời ông sau này toàn đói kém, bần hàn.

Yên bình được khoảng 2 năm thì cải cách ruộng đất. Làng tôi (cũng như bao làng quê khác trên miền Bắc) vừa thoát khỏi ách đô hộ của Pháp lại lâm vào ‘cảnh nồi da nấu thịt’ do ‘quân ta đánh quân mình’. Khắp cả làng, người thì ủ rũ, kẻ thì khí thế hừng hực, đâu đâu cũng thấy rỉ tai xì xào, nặng bầu không khí cảnh giác ngờ vực lẫn nhau. Câu nói đầu lưỡi của mọi người là ‘thầy đội, thầy đội’. Các thầy đội này đi lại nghênh ngang trước sự khúm núm của dân làng và bất kỳ lúc nào cũng đánh, đấm những người đang bị cùm chân mà chẳng cần rõ nguyên cớ nào. Chuồng trâu nhà tôi trở thành 1 trong những nơi cùm giam những người gọi là địa chủ, những người còn mới hôm qua tạo giúp miếng cơm, manh áo, con trâu, cái cày cho những người hôm nay đấu tố họ. Tôi còn nhớ những cái cùm gỗ to chắc nặng, kẹp cổ chân đến tóe máu, đến mưng mủ của những người giỏi làm ruộng này. Quần áo họ tả tơi, người, mặt thâm quầng lộ rõ những chỗ bị đánh. Hằng đêm cứ thấy bố mẹ tôi thì thà thì thào, rồi thậm thụt mang khoai, cơm nắm xuống chuồng trâu dúi cho những người bị cùm. Bọn trẻ chúng tôi thường ngồi xem và nghe lỏm các cuộc đấu tố, những lời tố thô thiển, tục tĩu, vu cáo đến trắng trợn. Mãi sau này các chú kể lại tôi mới hiểu và mới biết có người Tàu giám sát trong các cuộc đấu tố đó. Có buổi sáng bọn trẻ chúng tôi theo dân làng đi xem một vụ xử bắn địa chủ. Tôi không muốn kể lại tỷ mỷ vì ai cũng biết cả rồi, chỉ nhắc lại một điều: trước khi bắn họ, người ta vẫn còn làm nhục họ một cách thậm tệ.
Sau cải cách ruộng đất, làng tôi xác xơ, tiêu điều, ảm đạm. Dù còn bé tôi vẫn thấy được cảnh chia rẽ, chửi bới, cấu xe lẫn nhau, kể cả những người trong cùng một họ.

- “Làng tôi”, MP3, ca sĩ Bảo Yến trình bày, thể loại Tiền Chiến, chất lượng 320kb
-  “Giọt Nước Mắt Cho Quê Hương”, tác giả Trịnh Công Sơn, Trình bày ca sĩ Kim Ngọc, chất lượng 192kb

15 thg 10, 2012

Chờ ngày Phụ nữ Việt Nam


Chờ ngày Phụ nữ Việt Nam
Gửi chúc các chị các em k mình
Thứ nhất mạnh khỏe chẳng kinh (cái gì)
Thứ nhì cứ trẻ cứ xinh như Kiều
Thứ ba BUÔN rõ thật nhiều
Trên trang blog mọi điều thỏa thuê
Thứ tư thể dục đề huề
Cứ săn cứ chắc đủ bề (cho) chồng con
Thứ năm …

Hoàng Trinh và các lão ông cứu với, tiếp hộ với….

12 thg 10, 2012

Văn hóa ăn


Nhặt của thằng Phẹt.
    Em xin kể ra đây vài vụ (trong ăn uống) để các cụ thấy đôi khi, từ NHỤC có lúc nó chưa đủ, mà nó phải gọi là QUỐC NHỤC.
    Hôm ấy, bên ta kéo nhau một đoàn gồm 38 người dự một bữa tiệc chiêu đãi cấp quốc gia. Sau khi cửa cung điện mở, về nguyên tắc ngoại giao "trưởng đoàn" ta sẽ đi cùng trưởng đoàn bạn và các "nguyên lão" ta sẽ đi cùng các "nguyên lão" bạn đi sánh bước vào. Nhưng KHÔNG, nhìn thấy trưởng đoàn ta lững thững bước vào thế là quần thần...túa mẹ nó vào làm các bạn chỉ biết lắc đầu kéo nhau vào sau. Có một số cụ còn quên không để lại ly rượu lại bàn cocktail đứng mà mang luôn tận cả vào bàn ăn sau đấy ý ới gọi phục vụ mang ly rượu dở ra vì....không tiện đặt ly đang uống dở trên bàn tiệc mới tinh.
   Một thói quen nữa là....dùng khăn ăn lau mặt. Thường trước bữa ăn, phục vụ họ có mang một khăn ấm hoặc khăn lạnh để vào chiếc đĩa bạc cạnh mỗi vị trí. Những khăn này thường chỉ dùng để lau tay hoặc chấm miệng nhưng cũng không quá khó để nhìn thấy một cụ thản nhiên rũ ra cái phạch rồi lau khắp mặt, không thô bỉ đến độ cởi cà-vạt ra để lau cả cổ, nhưng hình ảnh lấy khăn ăn kì cọ mặt là hình ảnh....em thấy tương đối nhiều và thường xuyên.
   Trong bữa ăn, đối với người nước ngoài, họ kị nhất là....san rượu từ ly của nhau và trút thức ăn từ đĩa người này sang đĩa người kia. Đấy là điều tối kị! Nhưng ta thì....vô tư. Em chứng kiến nhiều cảnh "mày uống hộ anh tí, say mẹ nó rồi" hay "miếng da cá này ngon lắm, mày ăn đi anh đang...kiêng" xảy ra không đến nỗi thường xuyên nhưng cũng không phải quá hiếm để...cảm nhận.
    Thói quen uống của mình là mỗi lần uống là phải "cụng" hoặc "zô" nhưng ngoại giao, tối kị cứ mỗi lần uống là phải cụng ly nhưng chính mắt em nhìn thấy một cụ ngồi cạnh một đại sứ bắt vị đại sứ cụng ly gần....hai chục lần. Em ngồi đối diện, nhìn thấy mà chả biết chui mặt xuống đâu. May quá mà cụ chưa cao hứng bắt đại sứ hô "1 2 3 zô".
    Mình không có thói quen ăn dao dĩa và quan trọng nhất là không nhớ bên nào đặt dao, bên nào đặt dĩa (nĩa) nên thi thoảng cũng có trường hợp "ta" mượn nhầm dĩa hoặc dao của "bạn". Còn việc hì hụi cắt thịt bò bằng dao cắt bánh mì hay dĩa ăn cá để xiên thịt thì....thường xuyên. Thêm vào đó, việc áp dụng....thói quen cầm đũa khi ăn cũng được...áp dụng triệt để lên dao dĩa. Về nguyên tắc, khi nói chuyện lúc ăn, ta nên bỏ dao và dĩa xuống rồi nói và cái này được dạy và quán triệt rất cẩn thận, nhưng....chả hiểu các cụ cũng rất chóng quên. Việc vừa ăn vừa vung vẩy dĩa và dao nói chuyện cũng xảy ra tương đối thường xuyên.
    Thêm vào đó, việc di chuyển từ bàn này sang bàn khác cũng...tương đối phổ biến trong khi quốc tiệc không cho phép điều này. Dù đã hạn chế được rất nhiều việc cụ này sang bàn cụ kia....chúc rượu trong tiệc chiêu đãi cấp nhà nước, nhưng trong các tiệc chiêu đãi từ cấp doanh nghiệp cho tới cấp tỉnh thì việc....lượn lờ gần như thường xuyên. Các bạn chỉ biết lắc đầu còn phe ta thì nói: "sao mày cứ cắm mặt ăn, không sang chào....các cụ".
    Còn vụ cứ nhe cả bộ nhá ra xỉa răng và vừa ăn vừa....tóp tép, còn ăn súp nóng mà húp sồn sột thì...cũng không phải hiếm!
    Em chỉ kể vài vụ từ kinh nghiệm bản thân, không có ý chỉ trích ai, chỉ là những câu truyện sưu tầm để chúng ta cùng đóng góp một tay vào cái gọi là VĂN HÓA ĂN của chúng ta và hy vọng một số thế hệ tiếp theo sẽ tích cực hơn chứ nếu cứ tiếp tục thế này, e rằng chẳng mấy mà phần còn lại của thế giới nghĩ Việt Nam là một dân tộc "tham ăn tục uống" và đi đến đâu cũng chết nhục về miếng ăn!

Lèm bèm của một thằng Anamit trên diễn đàn OS.com

Đất nước người ta như thế


Mặc dù em gái là bà Yingluck Shinawatra đang lù lù nắm giữ chức Thủ tướng, nhưng Tòa án Tối cao Thái Lan hôm qua vẫn phát lệnh bắt cựu thủ tướng Thaksin Sinawatr, với cáo buộc liên quan tới tội lạm quyền trong lĩnh vực ngân hàng (tham nhũng), mà cụ thể chỉ là ông này có liên quan tới vụ cho vay trái phép 11,58 tỷ baht (gần 375 triệu USD).
Nhìn lại ta ?!

11 thg 10, 2012

Hội nhà chuột


Trước tình hình là rất ‘tình hình’, “Hội nhà chuột” khẩn trương triệu tập 1 cuộc họp. Thành fần gồm tất cả họ hàng nhà chuột, từ chuột to đến chuột nhỏ, từ chuột cống đến chuột nhà, từ chuột đồng đến chuột fố, tất cả đến họp hết. Sau mấy ngày thảo luận sôi nổi, cuộc họp thống nhất đưa ra nhận định: Mèo là kẻ thù của chuột, đe dọa cuộc sống của chuột, vì vậy để tránh tổn thất cho chuột cần fải có biện fáp sớm fát hiện ra mèo ở bất cứ đâu, bất kỳ lúc nào. Nhưng biện fáp đó là gì? Cả cuộc họp im lặng, … mãi vẫn yên lặng. Chờ mãi, chờ mãi rồi cũng có 1 bàn tay chuột giơ lên. Nhìn ra là 1 chú chuột nhắt, bé nhất, ngồi tít tận bàn sau cùng nêu giải fáp: Để sớm fát hiện ra mèo thì cần đeo vào cổ mèo 1 cái chuông. Mọi chuột khác đồng thanh: tuyệt, hay quá, đúng quá.

Nhưng vấn đề là ở chỗ: ai là người giám đeo chuông vào cổ mèo ???!!! Hội nhà chuột tịt. huhu...
###
                  
Bà cháu và sói

Bà ru cháu ngủ. Cháu khóc không chịu ngủ, bà dọa:
-       Cháu kg ngủ bà quăng ra ngoài sân cho sói ăn thịt.
Một con chó sói đi qua nghe thấy liền ngồi chờ. Chờ mãi. Chờ mãi… Chờ mãi, biết chờ cũng vô ích, sói đành vừa bỏ đi vừa nói:
-       Cái người làng này nói 1 đằng làm 1 nẻo.
### 
Nhà tớ mông má vá víu theo truyện cổ Andersen

10 thg 10, 2012

Du ngoạn Thung Nai


Hôm qua, nhân ngày thành lập Viện KH-CN Quân sự, mình được các chiến hữu mời 'ngồi ké' làm chuyến du ngoạn thung lũng Thung Nai. Anh em cũ gặp nhau, lại được nguyên Viện trưởng không ngại tuổi cao sức yếu đi cùng. Đoàn trừ 2 thiếu tướng còn lại hơn 10 người rặt đại tá về hưu, có người đã nghỉ hưu gần 2 chục năm, quê tận tỉnh xa, tuổi thì toàn từ U90 đến U70 cả. Một dịp hiếm có để lại được tán khoác, ôn lại những kỷ niệm xưa và thưởng ngoạn cảnh đẹp non nước hữu tình cùng món cá nướng 'giả Nga' thật chả gì bằng.



Thiếu tướng, nguyên Viện trưởng Viện KTQS
cùng thưởng ngoạn Thung Nai. Ảnh đt honngv
Tượng đài Anh hùng Cù Chính Lan

Thung Nai là một xã lòng hồ sông Đà thuộc huyện Cao Phong - Hòa Bình. Nằm cách thị xã Hoà bình 25km và cách HN khoảng 110 km. Cái tên Thung Nai là do xưa kia tại thung lũng này nai về hàng bầy, thời hoang vu rậm rạp đó xa lắm rồi.

Xưa, khi sông Đà chưa ngăn dòng thì Thác Bờ - ghềnh Hoa rất hiểm trở. Khi làm xong thuỷ điện, nước sông Đà ngập các thung lũng, lên tận lưng chừng những đỉnh núi tạo nên các đảo nhỏ rất đẹp! Dân cư sinh sống ở đây chủ yếu là người Mường. Đây cũng chính là một trong những xứ Mường nổi tiếng của đất Hòa bình - Mường Thàng.

Đường vào Thung Nai bám dọc theo sông Đà, uốn lượn lên xuống, đi qua tượng đài Cù Chính Lan tay giơ cao quả lựu đạn ném vào xe tăng Pháp năm xưa, rồi đưa ta đến một bến thuyền.

Từ bến đi thuyền vào Đền Bà Chúa Thác Bờ chỉ mất 30'. Ngồi trên thuyền ta như lạc vào cõi đảo đá Hạ Long do thiên nhiên ban tặng, có rất nhiều đảo nổi như thế với vô số hình thù tha hồ tưởng tượng. Thật hữu tình, thơ mộng mãn nhãn!!! Cách Đền Bà Chúa 10' đi thuyền ta đến một cái Hang rất đẹp - Hang Bờ. Nếu nước dâng cao có thể đi thuyền vào tận trong hang để xem, nước cạn lội bộ trong lòng hang, đi trên những cây tre được kết làm cầu khỉ!


Ở Thung Nai có cối xay gió giống như trong tiểu thuyết “Don Kihote - nhà quý tộc tài ba xứ Manta” của đại văn hào Cervantes. Trên Internet thường bảo nhau, đến Thung Nai mà không ăn, nghỉ thưởng thức món ăn mang đậm phong vị Mường ở nhà hàng "Cối xay gió" thì coi như chưa đến Thung Nai! Đây cũng là "Khách sạn" duy nhất ở chốn này. (Ảnh đt honngv)

Động Thác Bờ (ảnh trên Nét)

Núi non trời nước hữu tình. (Ảnh đt chất lg kém của honngv)
Từ Đền Thác Bờ đi thuyền khoảng 1h ta đến Ngòi Hoa. Một cái tên nghe thơ mộng?! Ở đó có những bản Mường khá nguyên sơ, do địa hình chia cắt nên các bản ở đây biệt lập với bên ngoài, phương tiện duy nhất đi lại là thuyền. Có thể nghỉ lại tại cơ sở du lịch hay nhà dân với món đặc sản Lợn Mường (lợn ở đây rất ngon, thả rông chỉ ăn ngô và rau rừng).

"Khách sạn" do mấy ông bạn lập nên ở 1 hòn đảo trên đường từ bến thuyền vào Đền, đặc trưng bởi cái "Cối xay gió", ghi rõ Viện KT-QS. Lẽ tất nhiên tiếp đón bọn mình là "Chúa đảo" tên Duy, (không fải Khương Duy, học Liên Xô về, nghỉ hưu lên đây "trấn đảo"), trẻ trung, sung mãn, rượu uống như nước, với các bài hát dân ca Nga được tự đệm bởi cây đàn gita đen bóng. Mình thích nhất hắn ca bài "Chị tôi" với lời chế hóm hỉnh, độc đáo: '... Chị tôi nom rất xinh đi vào rừng gặp gáo dừa ngon, chị tôi uống hết luôn rồi về nhà chị tôi có thai... Mòn đỡ khát xong không thấy chồng về thăm quê, để chị tôi ngóng trông mắt lệ nhòa, vườn dừa trông xác xơ ở cuối vườn còn ít nước mưa, đọng trong cái gáo dừa, tin... tìn tìn tin tín tin, lại uống nước mưa..., để lại đi tín tìn…'. Cả hội hùa theo 'lại uống nước mưa..., để lại đi tín tìn…', rõ vui! Ăn nghỉ ở đây cũng khá được, có món cá xông khói, cá sông Đà nhưng công nghệ chế biến kiểu Nga, ăn rất ngon, nhất là uống với rượu bổ free 'vào' lắm, vào đến ngất ngây giữa cảnh sông nước mây trời núi đồi hùng vĩ!

Thung Nai dành cho người thích cả sông nước, đảo động lẫn rừng núi. Tua Thung Nai đặc biệt ngắn ngày, không cần nhiều thời gian. Đi 1 ngày cũng được, mà 2 ngày thì thưởng ngoạn nhiều hơn. Chi phí rẻ, dân dã. Đường rất dễ đi, cảnh đẹp, nếu biết tìm hiểu thì có đồ ăn ngon, người Mường ở đây cũng nhiều điều thú vị …


Bằng Kiều-Chị tôi.flv

Chị tôi – Trần Tiến
http://www.youtube.com/watch?v=GecEgSf--fE&feature=related