17 thg 5, 2013

Khi chị em vui

Trong lúc phiên tòa xử Phương Uyên đang diễn ra ở cái đất nước "vạn lần dân chủ hơn" thì chị em ở thế giới "đang giãy chết" thế này đây:

Ảnh vui về Girl:











Ảnh vui

Ảnh vui

Ảnh vui

Ảnh vui

Một trong những nguyên nhân gây tắc đường?

Bỏ tù một đóa hoa

 
Thơ Trần Mạnh Hảo
Lời dẫn : Ngày 16-5-2013, tòa án tỉnh Long An đã tuyện phạt Nguyễn Phương Uyên, cô sinh viên 20 tuổi 06 năm tù và 03 năm quản thúc vì tội yêu nước rải truyền đơn chống bọn xâm lược Trung Quốc.

Nguyễn Phương Uyên đứng trước tòa
Em xinh hơn mọi loài hoa trên đời
Em không phải đóa mặt trời
Mà sao bóng tối rụng rời vây quanh

Trước vành móng ngựa gian manh
Phương Uyên chợt mọc lên thành đóa sen
Trái tim yêu nước thắp đèn
Phương Uyên em giữa bùn đen sáng lòa

Em là nụ, em là hoa
Bởi yêu nước phải ra tòa em ơi
Đưa tay chúng tính che trời
Làm sao che nổi nụ cười trinh nguyên

Tư do tuyên án bạo quyền
Cám ơn mẹ sinh Phương Uyên tuyệt vời
Bỏ tù hoa, bỏ tù người
Bỏ tù đất nước giống nòi quê hương

À ơi ! nước Việt đau thương
Ngủ đi những đóa hoa đương ngồi tù….

Sài Gòn ngày 17-6-2013
T M H

Bỏ tù NGƯỜI YÊU NƯỚC

Phương Uyên 21 tuổi và bản án 6 năm tù
Phương Uyên trong đồng phục SV, 21 tuổi, hiên ngang trong sáng nhường nào

 
 Bị phạt tù 6 năm khi chưa bước vào đời với tội này ư ? – tội yêu nước Việt !
Nhưng mình không đồng ý với Phương Uyên nếu cháu còn cổ súy cho lá cờ vàng 3 sọc! (vì đó chỉ còn là bóng ma, có ý nghĩa gì nữa đâu !).
Vậy nên chăng chỉ cần CẢNH CÁO (vì cháu còn trẻ) hoặc cùng lắm là án treo để mở đường tương lai cho cháu.

16 thg 5, 2013

Lạy ... giời




Khi tiếng nói yếu ớt của dân đen chỉ như "nước đổ đầu vịt", như nói với bức vách thì ngoài fản kháng (cho thiên hạ biết) như anh em Đoàn Văn Vươn, tự thiêu, quấn khăn tang hay khỏa thân ... giữ đất, thì còn cách là lậy sống các "đầy tớ" của mình mà thôi. Ôi! có nơi nao người dân khốn nạn như nơi này!

Máu và nước mắt từng ngày vẫn đổ


Thư của Nguyễn Thị Từ Huy gửi GS. Đàm Thanh Sơn
20111117182426_tuhuyTôi gửi nhà văn Nguyễn Quang Lập đăng mấy bức thư này vào ngày hôm nay, 16/5/2013, ngày xét xử các sinh viên Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha, như một cử chỉ nhỏ để nói với các thanh niên  ấy rằng vẫn luôn có những người nghĩ đến họ.

 Thư thứ nhất
(Gửi lúc 17h54 ngày 7/4/2013) : 
 GS. Đàm Thanh Sơn kính mến,
Tôi không đồng ý việc trang Cùng Viết Hiến Pháp đăng lại các bài của tôi.
Kính đề nghị BBT trang CVHP gỡ  tất cả hai bài của tôi xuống!
Trân trọng cảm ơn!
Nguyễn Thị Từ Huy
PS: tôi đã tham gia bản lấy ý kiến của trang CVHP với tất cả thiện ý và sự trọng thị của mình, giờ đây tôi rất hối hận vì đã làm việc đó. 

Thư thứ hai
(Gửi lúc 9h42 ngày 8/4/2013
Thư này  trả lời hồi âm của GS. Đàm Thanh Sơn, nhận được vào lúc 00h26 ngày 7/4/2013, trong đó GS có viết : « Tôi rất mong chị cho biết tại sao chị quyết định như vậy. »)

Anh Đàm Thanh Sơn kính mến,
Vấn đề điều 4 là vấn đề căn gốc của Hiến Pháp, nếu không giải quyết nó thì Hiến Pháp chỉ là bánh vẽ, đây không chỉ là quan điểm riêng của tôi, không chỉ là quan điểm của những người muốn xây dựng một xã hội dân sự và nhà nước pháp quyền, mà đây là vấn đề thực tế. Nếu không giải quyết vấn đề của điều 4 thì tất cả những đề nghị khác mà các anh đặt ra sẽ không thực hiện được, không bao giờ có dân chủ, không bao giờ có pháp luật đúng nghĩa, mà pháp luật chỉ là công cụ để đảm bảo quyền lợi cho một nhóm nhỏ mà thôi.
Những điều này có lẽ các anh đều hiểu cả.
Tôi mượn một ý của nhà thơ Dương Tường để nói rằng: tôi đứng về phe nước mắt.
Nhưng giờ đây phải nói thêm: Máu và Nước Mắt.
Nhân dân chúng ta đang sống trong máu và nước mắt. Hẳn anh cũng biết các chị Trịnh Kim Tiến, Thanh Tuyền, bố họ, chồng họ đã bị giết chết bởi “những người thi hành công vụ” như thế nào. Còn nhiều chị khác phải chịu cảnh như thế mà báo chí không nói đến. Hẳn các anh cũng biết cả gia đình anh Đoàn Văn Vươn giờ đây thành ra tù tội như thế nào trong khi nhà cửa đất đai mất hết.
Trong bức ảnh tôi gửi kèm cho anh đây, dưới túp lều đó có 4 gia đình đang sinh sống.
DSC01055Trên khắp VN này có bao nhiêu cảnh như thế. Anh cũng biết các vấn đề biển đảo chủ quyền lãnh thổ, anh cũng biết sự khủng hoảng kinh tế, sự suy thoái của giáo dục, của văn hóa, của đạo đức đang hết sức trầm trọng trong xã hội này. Đó là hậu quả của một thể chế cho phép một nhóm nhỏ đứng lên trên pháp luật và điều khiển pháp luật, đó là hậu quả của một đường lối điều hành xã không hướng tới lợi ích chung, mà chỉ nhằm thỏa mãn lợi ích cá nhân và lợi ích nhóm. Làm sao có thể hy vọng các điều khoản khác của hiến pháp được thực thi trong một thể chế mà tính toàn trị được hiến định như vậy? Và làm sao có thể có dân chủ, có tự do ngôn luận, tự do công dân?
Lập luận về việc “tôn trọng sự khác biệt về quan điểm” trong trường hợp cụ thể này, theo tôi, chỉ là logic hình thức mà thôi. Còn thực tế, máu và nước mắt của người dân buộc chúng ta phải lựa chọn và chứng tỏ một cách rõ ràng vị thế của chúng ta, tư tưởng của chúng ta, tinh thần của chúng ta.
Tôi biết CVHP đăng bài của tôi từ lâu, và tôi đồng hành cùng các anh trong hy vọng rằng chúng ta sẽ góp phần làm vơi bớt máu và nước mắt trên xứ sở này. Và nay tôi rút ra vì tôi không muốn máu và nước mắt phải đổ ra nhiều hơn nữa, và vì tôi không muốn đi hàng hai, vì tôi muốn tên tôi chỉ được dùng cho một mục đích thôi: vì sự tiến bộ, công lý và bình đẳng cho mọi người.
Tôi cảm thấy anh thực sự mong muốn có lời giải thích của tôi, vì thế tôi đã viết cho anh rất thật, như vậy đó.
NTTH 

Thư thứ ba
(Gửi lúc 22h05 ngày 6/5/2013
Thư này  trả lời hồi âm của GS. Đàm Thanh Sơn, nhận được vào lúc 10h25 ngày 8/4/2013, trong đó GS  viết : « Tôi nghĩ là tôi có cách tiếp cận vấn đề khác chị »)

GS Đàm Thanh Sơn kính mến,
Anh có theo dõi tin về cuộc dã ngoại ngày 5/5 của những thanh niên muốn tìm hiểu về quyền con người không? Anh có thấy những thiếu nữ vô tội bị đánh máu còn vương trên những khuôn mặt sưng vù không? Anh có thể tìm những tấm ảnh đau đớn đó trên internet.
Liệu chúng ta có thể nhân danh quyền được khác để giữ cho mình sự thanh thản trong khi máu và nước mắt vẫn chảy hàng ngày trên xứ sở này?
Gửi anh nỗi đau chung của chúng ta.
Kính thư!
NTTH 
Tác giả gửi cho Quê Choa
Bài viết thể hiện văn phong và quan điểm riêng của tác giả

Tình hình kinh tế gay go lắm rồi!

Đó là nhận xét của Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan tại phiên họp ngày 14-5 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, khi nghe các báo cáo của Chính phủ và Ủy ban Kinh tế, Ủy ban Tài chính - ngân sách về tình hình kinh tế - xã hội và thu ngân sách những tháng đầu năm 2013.

Còn Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng cho rằng: “Tình hình doanh nghiệp bi đát, tôi nghĩ có tới 100.000 doanh nghiệp chết chứ không phải chỉ mấy chục nghìn, tỉ lệ doanh nghiệp lỗ có thể còn hơn 65%”.

Bà Doan đề nghị: “Phải nhìn thẳng vào tình hình khó khăn của đất nước để giải quyết vấn đề. Nếu kỳ họp Quốc hội này mà không đưa ra được giải pháp đủ mạnh thì những khó khăn sẽ thêm trầm trọng”.

Khó khăn ngày càng lớn

"Tình hình đúng là hết sức đáng lo ngại, tăng trưởng sản xuất giảm ở cả lĩnh vực công nghiệp, nông nghiệp, dịch vụ, bức tranh vô cùng ảm đạm. Chỉ cần nhìn số lượng hàng chục nghìn doanh nghiệp phá sản, phần còn lại thì đến 65% báo lỗ thì biết khả năng phục hồi kinh tế khó khăn đến mức nào"
Ông Nguyễn Xuân Cường (phó trưởng Ban Kinh tế trung ương)

“Dấu hiệu suy giảm kinh tế ngày càng rõ nét hơn, tổng cầu nền kinh tế sụt giảm mạnh, thu ngân sách gặp nhiều khó khăn; nợ xấu, tồn kho, khó khăn thị trường bất động sản và khả năng hấp thụ đầu vào của khu vực sản xuất chưa được cải thiện” - Ủy ban Kinh tế đánh giá.

Theo Chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế Nguyễn Văn Giàu, việc thực hiện tái cơ cấu và đổi mới mô hình tăng trưởng chưa đem lại kết quả rõ rệt, chính sách kích thích tăng trưởng bị giới hạn bởi thâm hụt ngân sách, trong khi thị trường vốn và tăng dư nợ tín dụng cho nền kinh tế vẫn ở mức quá thấp.

Ba tháng đầu năm, số lượng doanh nghiệp thành lập mới là 15.700 doanh nghiệp (giảm 6,8% về số lượng, giảm 16% về vốn so với cùng kỳ năm trước); trong khi đó số doanh nghiệp ngừng hoạt động, giải thể là 15.300 (tăng 14,6% so với quý 1-2012).

Thay mặt Chính phủ, Bộ trưởng Bộ Kế hoạch - đầu tư Bùi Quang Vinh nhận định: sức mua của nền kinh tế khó có thể tăng mạnh trở lại trong thời gian ngắn khi việc làm và thu nhập của người lao động giảm sút, hoạt động sản xuất kinh doanh vẫn gặp khó khăn, số lượng doanh nghiệp thu hẹp sản xuất, giải thể và phá sản nhiều, tồn kho vẫn ở mức cao.

Tăng trưởng tín dụng có thể sẽ khó tăng cao trong ngắn hạn và thấp hơn nhiều so với tốc độ tăng trưởng tiền gửi tại các tổ chức tín dụng nếu nợ xấu không sớm được giải quyết, các ngân hàng thương mại không có các giải pháp hữu hiệu phân loại đối tượng cho vay mà vẫn siết chặt điều kiện cho vay sẽ ảnh hưởng đến phục hồi nền kinh tế. “Nếu các khó khăn nêu trên không được xử lý thì khả năng GDP đạt 5,5% như mục tiêu Quốc hội đề ra cho năm 2013 là rất khó khăn” - ông Vinh nói.

Ông Nguyễn Xuân Cường - phó trưởng Ban Kinh tế trung ương - nói: “Tình hình đúng là hết sức đáng lo ngại, tăng trưởng sản xuất giảm ở cả lĩnh vực công nghiệp, nông nghiệp, dịch vụ, bức tranh vô cùng ảm đạm. Chỉ cần nhìn số lượng hàng chục nghìn doanh nghiệp phá sản, phần còn lại thì đến 65% báo lỗ thì biết khả năng phục hồi kinh tế khó khăn đến mức nào”.

Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng phán đoán: “Tình hình doanh nghiệp bi đát, tôi nghĩ có tới một trăm nghìn doanh nghiệp chết chứ không phải chỉ mấy chục nghìn, tỉ lệ doanh nghiệp lỗ có thể còn hơn 65%”.
...........
LÊ KIÊN 
Nguồn: Tuổi Trẻ

Loa thùng rỗng

Hệ thống loa ở giữa Làng cổ Đường Lâm

Có người hỏi, sao fải treo nhiều loa thế? Thưa rằng để nói đc nhiều, lời nói át việc làm, nói nhảm cũng kg sao vì có biết loa nào nói....

15 thg 5, 2013

Hôm nay nghe được chuyện này

Hôm nay nghe được chuyện này! Động chạm đến ai thì ... tớ đéu xin lỗi, nhá!

Một chú công an đi tuần thì gặp một thằng chọi đang ngồi nặn tượng ven đường rất say sưa. Chú công an mới nổi tính tò mò lại gần hỏi:
- Ê cu! Mày làm gì đấy?
- Dạ em nặn anh công an ạ!
- Ừ, tốt! Nhưng mày nặn bằng gì thế?
- Dạ em nặn bằng cứt ạ!
- Á, thằng này láo! Tao cấm mày nặn chú công an bằng cứt nhá! Tao đi một vòng quay lại mà mày còn tiếp tục là tao bắt mày lên đồn đấy.
 

Lát sau, chú công an quay lại vẫn thấy thằng chọi kia miệt mài nặn nặn.
- Ê thằng kia! Lúc nãy tao bảo thế nào? Sao mày vẫn ngồi đây nặn?
- Dạ, em có nặn anh công an nữa đâu? Em nặn chú bộ đội rồi.
- Ừ, tốt! Thế mày nặn chú bộ đội bằng gì?
- Dạ, em nặn chú bộ đội bằng đất sét ạ!
- Ừ, nhưng sao mày không nặn chú bộ đội bằng cứt?
- Dạ không được đâu anh! Em cứ dùng cứt để nặn thì lại ra anh công an ạ!

Há há há@ chuyện của đồng chí Kua gửi cho fotfet.

Lại chuyện Dải yếm

Yếm em gợi cảm, hấp dẫn làm sao!















>>“Mát-mắt” với dàn mẫu Venus non tơ cổ động VOC

Kĩ năng cuộc sống

* Có một vụ cướp ngân hàng ở Ấn Độ. Bọn cướp lao vào ngân hàng, nổ súng và hét lên: "Tiền là của ngân hàng, mạng sống là của các người".
Tất cả đều từ bỏ ý nghĩ kháng cự. 
=> Kĩ năng hướng suy nghĩ của người khác. Hiểu đối phương nghĩ gì là nắm 90% chiến thắng. 

* Một nhân viên ngân hàng xinh đẹp quay mặt đi trốn tránh. Bọn cướp lại nói: "Chúng tôi chỉ cướp, không đến để hiếp dâm!" 
=> Kĩ năng tập trung vào mục tiêu chính. Không để xao lãng khỏi mục tiêu ban đầu, bạn sẽ thành công và không bao giờ cảm thấy thất vọng. 

* Sau khi nhân viên ngân hàng bỏ hết tiền vào túi của bọn cướp, tên cướp trẻ hơn (đã có bằng thạc sĩ) nói "Ddể tao đếm xem được bao nhiêu tiền", một tên già hơn thất học chặn hắn lại :"Ngu lắm, tối nay chúng mình lên tivi kiểu gì cũng biết cướp đc bn tiền". 
=> Kinh nghiệm làm việc quan trọng hơn bằng cấp giấy tờ. Hãy quan sát thực tế, đừng chỉ học qua sách vở, bạn sẽ thành công.

* Sau khi bọn cướp bỏ đi, một nhân viên nhấc điện thoại lên định gọi cảnh sát, trưởng phòng ngăn lại, hắn bảo "Chờ 5p rồi hãy gọi, hãy giấu 20 triệu đi và nói đó là bị cướp, bọn cướp sẽ bị nặng tội hơn". Mọi người đều đồng ý với hắn và làm theo.
=> Thời cơ không đến nhiều, chấp nhận rủi ro để có thành công, phải có sự mạo hiểm mới có thành công rực rỡ! 

* Tối hôm đó, TV đưa tin bọn cướp đã lấy đi 22 triệu rupee. Trong khi bọn cướp đếm đi đếm lại chỉ có 2 triệu. Chúng chợt hiểu ra nguyên nhân, và hết sức tức tối vì đã mạo hiểm cả mạng sống chỉ để có 2 triệu, trong khi tên trưởng phòng không làm gì cả và đút túi gấp nhiều lần bọn chúng.
=> Kĩ năng cuối cùng: học thức là chìa khoá đến thành công. Bạn có mọi kĩ năng khác, nhưng không có học thức hiểu biết, thì thành công không bao giờ tới dễ dàng!

Theo Email bác Quốc

Trước lúc "trời sáng"


Nói như rồng leo
Làm như mèo mửa
Thằng nào cũng rứa
Tư túi trước tiên
Năng nhặt đồng tiền
Tranh tối tranh sáng
Mập mờ chạng vạng
Vơ vét mọi chiêu
Đục khoét mọi chiều
Trước lúc "trời sáng"

Emai HT

14 thg 5, 2013

Cụ Tổng muốn gì?



Từ ngày cụ Tổng cầm ngọn cờ chống suy thoái đến giờ mọi người cứ băn khoăn: cụ Tổng muốn gì? Cụ muốn chống tham nhũng thật không hay muốn chống cái gì? Cụ gọi tham nhũng là suy thoái, cụ cũng gọi luôn những người chống lại cũ kỹ và trì trệ là suy thoái- “Nói ngược với đường lối chủ trường đường lối của Đảng không suy thoái thì là gì?”.  Cho tới lúc cụ Tổng phê phán các nhân sĩ trí thức góp ý cho hiến pháp, có ý đánh đồng họ chung vào một rọ ” bọn suy thoái” thì thiên hạ giật mình hỏi nhau: cụ Tổng muốn thực sự đổi mới, muốn tái cấu trúc cơ chế hay muốn ôm lấy cái cũ, quyết tâm giữ chế độ toàn trị đến cùng?

Thông tin bưng bít nên tất cả những đồn đoán chỉ căn cứ vào tin lề trái mà thôi. Hôm qua mình nhận được tin nhắn của một ông quan đương chức: ” Qua theo dõi 2 năm và qua HNTW7, có thể khẳng định chắc chắn lề trái là báo, lề phải đéo phải báo, đó là tuyên huấn”. Đúng rồi. Vì sao tin lề trái lại chính xác 100%?  Vì có những ông quan trong HNTW7 đã đứng về lề trái, cung cấp thông tin cho lề trái. Có thể nói chắc như thế.

Vậy để trả lời được câu hỏi cụ Tổng muốn gì cũng phải dựa vào thông tin lề trái, không cách nào khác. Blogger Trần Kinh Nghị, một quan chức đã về vườn ( Tại đây), nhận xét chính trường Việt như sau: “Có người mô tả nó như cuộc đấu giữa “Phủ chúa” và “Cung vua” nghe khá hình tượng. Nhưng nếu gọi đó là cuộc đấu giữa “Nhóm lợi ích” và “Nhóm bảo thủ” thì có lẽ chính xác hơn. Thực ra hai nhóm đó chẳng nhóm nào tốt hơn nhóm nào. Nhưng vào lúc này nếu có thể lựa chọn thì người ta nên lựa chọn cái “ít xấu hơn”, đó là Nhóm lợi ích. Lý do đơn giản là vi dù sao nhóm này đã “ăn đủ” rồi và hi vọng bọn họ ít nhiều đã hiểu được cái giá phải trả cho sự tham nhũng(?). Còn Nhóm bảo thủ như thường lệ quá đề cao lý thuyết chính trị là thống soái và xa rời với thực tế. Họ tưởng có thể chống tham nhũng bằng thứ vũ khí “phê và tự phê” trong khi vẫn duy trì cơ chế và luật lệ đã bị bản thân coi là “bất cập” từ lâu rồi.“ 

Ý kiến cụ Trần Kinh Nghị hoàn toàn hợp lòng dân. Bảo đảm dân rất ghét “nhóm lợi ích”, với nhóm bảo thủ và trì trệ dân lại càng ghét hơn, không ai có thể chấp nhận được.  Mình cũng thế. Đục khoét của cải Đất nước là một tội nhưng tội ấy có thể được tha bổng nếu những kẻ đục khoét kia đổi mới thật sự, quyết tâm giải phóng sự toàn trị, giúp cho đất nước cất cánh. Nếu anh ăn 5 đồng mà làm ra cho Đất nước 10 đồng vẫn còn tốt hơn anh sạch như chùi mà chẳng làm ra đồng nào cả. Bảo đảm Không ai đi theo những kẻ đã không làm ra đồng nào lại còn bảo thủ trì trệ, cố  ôm lấy mớ lý thuyết cũ rích, quyết không cho Đất nước tự cởi trói đứng lên, dù kẻ đó sạch như chùi. Ấy là chưa kể việc mấy ông Tàu rất sợ Việt  Nam đổi mới, không gì nguy hiểm hơn đối với Tàu nếu Việt Nam có một chế độ dân chủ hơn Tàu. Vì thế mà  Tàu luôn luôn thúc dục Việt Nam bảo vệ chế độ, đồng thời cam kết với Việt Nam về việc bảo vệ chế độ. Mới hiểu vì sao người ta gọi nhóm bảo thủ là nhóm thân Tàu.

Thôi, không nói dài nữa. Bây giờ đoán xem, giữa hai nhóm- ” Nhóm lợi ích” và ” Nhóm bảo thủ”, cụ Tổng nhà ta thủ lĩnh nhóm nào? Từ đó ta biết chắc cụ Tổng muốn gì.

Thông tin từ Ba Sàm ( Tại đây) cho biết: “…một độc giả thân thiết đã gửi tới vài thông tin và nhận định: 

“1. Đến phút chót, HN TW 7 đã quyết định không ra nghị quyết về đổi mới hệ thống chinh trị như yêu cầu của TBT nhằm thiết lập chế độ đảng toàn trị, qua đó đã tạm thời đẩy lùi được một bước tham vọng này của TBT.

2. Thảo luận về sửa đổi Hiến pháp rất tẻ nhạt và nghèo nàn vì phải tuân theo khuôn khổ chỉ đạo của TBT. Tuy vậy TW cũng không đồng ý ra kết luận mà để tiếp tục thảo luận và sửa đổi tiếp. Đáng chú ý là TW khen Dự thảo 3 đã tiếp thu nhiều ý kiến đóng góp, trái với công điện khẩn của TBT ngày 18 – 04 – 2013 yêu cầu ngừng ngay việc lưu hành bản dự thảo 3 này.

Như vậy, với việc không bầu 2 ứng cử viên do đích thân TBT nhiều lần can thiệp, ủng hộ, TW đã phát huy dân chủ và không tuân theo một số áp đặt của cá nhân TBT.” 

Nếu lướt qua hai văn bản được loan báo công khai cũng có thể thấy được chút dấu hiệu như nhận định trên. Đó là trong bài phát biểu của mình, ông TBT vẫn tiếp tục hung hăng chỉ trích “các quan điểm sai trái, những luận điệu tuyên truyền chống phá của các thế lực thù địch”, khi đề cập tới việc lấy ý kiến của nhân dân cho bản dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992. Còn bản Thông báo Hội nghị lần thứ 7 BCHGTƯĐ thì không có ý đó. Sự khác biệt ít nhiều này cũng đã được thể hiện qua việc trước Hội nghị, liên tiếp có những kiến nghị khá mới mẻ của Chính phủ lẫn Mặt trận Tổ quốc, được thể hiện trong bản Dự thảo lần 3 của Ủy bản Dự thảo sửa đổi HP, được báo chí loan tin, thế nhưng cuối cùng, và mãi cho tới hôm nay, bản Dự thảo này vẫn không được công bố chính thức, với đồn đoán là bị chính ông TBT ngăn chặn.”

Nếu những thông tin trên là đúng, mà chắc là đúng thôi, thì cụ Tổng đầu lĩnh nhóm bảo thủ, kiên quyết giữ đến cùng chế độ toàn trị. Thế thì cụ Tổng đã quá cũ kĩ- lạc hậu- lỗi thời.  Dân đời nào ủng hộ nhóm bảo thủ, ủng hộ nhóm bảo thủ hóa ra ủng hộ việc bám váy ông Tàu à? Đời nào dân ta chịu. Chẳng có ai ủng hộ sự cũ kĩ- lạc hậu- lỗi thời cả, cụ Tổng trước sau gì cũng phải ra đi là hợp lẽ trời.

Tui nói rứa có đúng không bà con?

NQL >

13 thg 5, 2013

GS.Nguyễn Lân Dũng: Rất nhiều người Việt ham tiền, vô cảm, hèn nhát



Thứ hai 13/05/2013 07:15

(GDVN) - GS.NGND Nguyễn Lân Dũng chỉ ra 5 tính xấu của không ít người Việt Nam đó là: Ham tiền, hiếu danh, coi thường danh dự, vô cảm và hèn nhát, coi nhẹ ý nghĩa "đồng bào".

Lời tòa soạn: PGS.TS Trịnh Hòa Bình, Giám đốc Trung tâm Điều tra Dư luận xã hội (Viện Xã hội học) cho rằng: Người Việt hiện đại xấu nhất là thói hám danh, chuộng lạ, sính ngoại, sính hình thức,... còn với GS Nguyễn Lân Dũng thì: "Tự nhiên biến mình thành hèn hạ, chịu khuất phục, làm ngơ trước mọi sai trái, mọi diễn biến xấu trong xã hội (cái gọi là chủ nghĩa mackeno) - Tôi cho đó là cái xấu nhất đang kìm hãm sự phát triển của xã hội ta, cản trở việc phát huy các thành tựu của sự nghiệp Đổi mới do Đảng ta khởi xướng.

Báo Giáo dục Việt Nam đã có buổi trao đổi với GS.Nguyễn Lân Dũng xung quanh vấn đề này.

Tự biến mình thành hèn hạ

-  Là một Giáo sư - Tiến sỹ, Nhà giáo Nhân dân rất gần gũi với người Việt Nam, theo ông, người Việt có  tính xấu nào cần phải thay đổi trong thế giới hiện đại?

GS.NGND Nguyễn Lân Dũng: Không có tính xấu nào là của mọi người Việt, nhưng có thể có những tính xấu của một bộ phận không nhỏ người Việt. Trong thế giới hiện đại mọi người đều tiếp nhận được không ít những nét đẹp văn hóa do cuộc cách mạng khoa học và công nghệ đem lại. Chẳng hạn như thói quen thường xuyên theo dõi tin tức trong và ngoài nước thông qua các phương tiện thông tin đại chúng, nhất là truyền thanh, truyền hình. Với giới trẻ là thông qua internet, điện thoại trực tuyến...

Tuy nhiên, nền kinh tế thị trường bên cạnh các ưu việt rõ rệt so với nền kinh tế kế hoạch hóa trước đây, nhưng do tính tự phát vốn có, kinh tế thị trường có thể mang lại không chỉ có tiến bộ mà còn cả suy thoái, khủng hoảng và xung đột xã hội. Cái chính là việc chạy theo đồng tiền bằng mọi giá.

 
"Tham lam còn dẫn đến mất uy tín quốc tế..."
GS. Nguyễn Lân Dũng nói về tính xấu của người Việt.
Trước đây trong các cuộc kháng chiến, mọi người sống giản dị, thân thiện với nhau, khoảng cách giàu nghèo thu hẹp, cán bộ gần gũi với dân và tôn trọng dân. Ngày này, bộ phận nhẽ ra phải là ưu tú nhất trong xã hội là cán bộ, đảng viên nhưng như nhận xét của Đảng trong Nghị quyết Trung ương 4 thì: "Một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên trong đó có những đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý, kể cả một số cán bộ cao cấp, suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống với những biểu hiện khác nhau về sự phai nhạt lý tưởng, sa vào chủ nghĩa cá nhân ích kỷ, cơ hội, thực dụng, chạy theo danh lợi, tiền tài, kèn cựa địa vị, cục bộ, tham nhũng, lãng phí, tùy tiện, vô nguyên tắc”.

Chúng ta từng có khẩu hiệu "Đảng viên đi trước, làng nước theo sau". Nay một bộ phận không nhỏ Đảng viên suy thoái, biến chất thì tránh sao khỏi sự suy thoái, biến chất của quần chúng? Người ta coi chuyện chạy chọt bằng phong bì là chuyện bình thường và thường được gọi là văn hóa phong bì. Từ vị trí  chủ nhân ông của đất nước người dân mặc nhiên hạ thấp vị trí của mình xuống, việc gì cũng phải xin xỏ, cầu cạnh, không dám công khai tố cáo các hành động sai trái của những người có chức có quyền (một phần do pháp luật quy định người đưa hối lộ cũng có tội). Tự nhiên biến mình thành hèn hạ, chịu khuất phục, làm ngơ trước mọi sai trái, mọi diễn biến xấu trong xã hội.

Tôi cho đó là cái xấu nhất đang kìm hãm sự phát triển của xã hội ta, cản trở việc phát huy các thành tựu của sự nghiệp Đổi mới do Đảng ta khởi xướng.

- GS Văn hóa nổi tiếng Trần Lâm Biền đã từng ví: Lòng tham như một chất ma túy, phá hoại nhân cách con người và có sức cám dỗ ghê ghớm. Theo ông, lòng tham khiến người Việt xấu xí và suy yếu thế nào trong quan hệ cộng đồng và thế giới?

GS.NGND Nguyễn Lân Dũng: Lòng tham đẩy lùi nhân cách sống giản dị, vị tha, thương người như thể thương thân, lá lành đùm lá rách... những đức tính quý giá vốn là truyền thống của nhân dân ta. Lòng tham khiến mất đi sự quý trọng vốn có của nhân dân với  những người cán bộ,  nhẽ ra phải là công bộc của dân như lời dạy của Bác Hồ.

Lòng tham khiến mất đi sự chung thủy của không ít vợ chồng, kể cả những cặp vợ chồng trẻ biểu hiện qua tỷ lệ ly hôn ngày càng tăng. Lòng tham khiến láng quê vốn yên lành nay trở nên náo loạn vì chuyện tịch thu bờ xôi ruộng mật một cách bừa bãi, thiếu cơ sở khoa học và pháp lý, còn vì cắt tóc thư giãn, karaoke, nhà nghỉ, game online... đã len lỏi tới tận các vùng quê.

Lòng tham khiến bố mẹ nhắm mắt chạy theo đồng tiền để các quý tử tự do phá phách, bỏ học, trở thành những anh hùng xa lộ hoặc những tên Đông Gioăng (Don Juan) chuyên hại đời các cô gái mới lớn...

Đạo lý đang bị thách thức, đơn từ khiếu nại, tố cáo xếp đầy các tủ hồ sơ mà không kịp giải quyết thỏa đáng. Hãy để mắt đến các trang mạng xã hội, trong đó có không ít những tiếng nói trung thực, thẳng thắn, chứ đâu phải toàn là những điều bị chụp mũ là "diễn biến hòa bình" hay bị lôi kéo bởi các thế lực thù địch.

Gần đây vang lên bài thơ thật buồn của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm, nguyên Ủy viên Bộ Chính trị phụ tách văn hóa- tư tưởng của Đảng ta:

"Đất nước những năm thật buồn
Nửa đêm ngồi dậy hút thuốc vặt
Lần mò trên trang mạng tìm một tin lành
Như kẻ khát nước qua sa mạc
Chung quanh yên ắng cả
Ngoài đường nhựa vắng tiếng xe lại qua
Người giàu, người nghèo đều ngủ
Cả bầy ve vừa lột xác
Sao mình thức?
Sao mình mải mê đeo đuổi một ngày mai tốt lành?
Bây giờ lá cờ trên Cột cờ Đại Nội
Có còn bay trong đêm
Sớm mai còn giữ được màu đỏ?
Bây giờ con cá hanh còn bơi trên sông vắng
Mong gặp một con cá hanh khác?
Bao giờ buổi sáng, buổi chiều nhìn ra đường
Thấy mọi người nhẹ nhàng, vui tươi
Ấm áp ly cà phê sớm
Các bà các cô khỏe mạnh yêu đời
Hớn hở tập thể dục
Bao giờ giọt nước mắt chảy xuống má
Không phải gạt vội vì xấu hổ
Ngước mắt, tin yêu mọi người
Ai sẽ nắm vận mệnh chúng ta
Trong không gian đầy sợ hãi?
Những cây thông trên núi Ngự Bình thấp thoáng ngọn nến xanh
Đời đời an ủi
Cho người đã khuất và người sống hôm nay …"

Ai có thể suy diễn nhà thơ - chiến sĩ này đang bị suy thoái chính trị, suy thoái đạo đức?

"Vĩ cuồng vì chút địa vị của mình thật là vô kể"

- Thói tham danh, bệnh sùng bái danh hiệu, chức vụ... trong giới trí thức đã được nhạc sĩ Đặng Hữu Phúc xem như một quốc nạn. Còn Giáo sư Cao Xuân Hạo trong một bài viết ở cuốn Tâm lý người Việt nhìn từ nhiều góc độ gọi là bệnh vĩ cuồng (me’ganomanie). Nhà phê bình văn học Vương Trí Nhàn bảo đó là căn bệnh nan y khó chữa. Theo ông, thói háo danh của người Việt hiện nay đã ở mức báo động ra sao?

GS.NGND Nguyễn Lân Dũng: Danh lợi có nghĩa là cái danh hiện nay đi liền với cái lợi. Hầu như ai có chút quyền hành gì đều cố hết sức tận dụng cái uy quyền ấy để làm giàu một cách bất chính. Vì vậy dân gian mới có câu "Nhà mặt phố, bố làm quan". Cũng còn có những ông quan thanh liêm, nhưng số đó quả không nhiều.
 
Theo GS Nguyễn Lân Dũng, chuyện mãi lộ của Cảnh sát giao thông
ai cũng biết nhưng có lẽ không có cách gì khắc phục nổi.
Vĩ cuồng vì chút địa vị của mình thật là vô kể. Chuyện mãi lộ của Cảnh sát giao thông ai cũng biết mà có lẽ không có cách gì khắc phục nổi. Một lái xe taxi nói với tôi đưa bệnh nhân đến cổng bệnh viện, vì không được đỗ (?) nên đã cẩn thận hỏi anh CSGT là phải đỗ chỗ nào? Anh ấy trả lời là lên quá chỗ cầu vượt kia. Làm đúng như vậy thì lại đã có anh CSGT khác xông ra đòi phạt với số tiền cao ngất ngưởng. Đành phải đưa một nửa số tiền ấy mà không lấy biên bản (!).

Chuyện này tôi đã nói ở Diễn đàn Quốc hội nhiều lần mà hầu như chả có chuyển biến gì. Sao ta không học hỏi cảnh sát nước ngoài - Xe đỗ sai quy định họ gài giấy phạt lên cái gạt nước mưa, lái xe cứ việc nhanh chóng chuyển tiền qua ngân hàng, càng chậm số tiền phạt càng tăng. Đấy chỉ là một ví dụ trong muôn vàn ví dụ.

Một nữ doanh nhân rất thành đạt đã trả lời khi tôi hỏi sao không thấy xuất hiện trên TV trong các lần được lãnh đạo đeo cho vòng hoa và cổ: "Chú tưởng ngon lành thế à? Nộp nhiều tiền lắm đấy chú ạ!". Thật ngoài trí tưởng tượng của tôi!

Tham lam còn dẫn đến mất uy tín quốc tế. Nào là tôm bị trả lại vì có đinh đóng vào đầu tôm cho tăng cân (!), nào cà phê thì hái lẫn lộn cả quả xanh (vì nếu để chín hết sẽ mất trộm!), nào giầy vải lẫn cả loại vải có lẫn formalin (do nhập ẩu nguyên liệu rẻ), nào phạt gây ô nhiễm chỉ nắm "anh có tóc" trong khi hàng chục cơ sở cùng gây ô nhiễm tại cùng chỗ đó...

Ai cũng có thể kể ra hàng trăm ví dụ về việc lạm dụng chức quyền để gây tác hại cho xã hội. Học hàm, học vị là chuyện nghiêm túc với các quy định hết sức chặt chẽ. Vậy mà vẫn có những người có bằng Tiến sĩ nước ngoài trong khi tiếng Anh chỉ đủ ở mức biết vài câu chào hỏi (!). May mà báo chí chưa sờ đến hay không dám sờ đến đấy. Học hàm Giáo sư, Phó giáo sư trên toàn thế giới là chuyện chỉ dành riêng cho các trường Đại học và thường chỉ cần do Hiệu trưởng Đại học quyết định. Hơn nữa cần ghi rõ là Giáo sư của trường nào? Làm gì có chuyện dành cho vô số vụ trưởng, thứ trưởng, sĩ quan quân đội, công an... như ở nước ta?

Chuyện xưng danh Viện sĩ Viện hàn lâm khoa học New York cũng thực nực cười. Chữ Academy còn có nghĩa là Học viện, Trường phái, Hội đoàn... Member chỉ có nghĩa là Thành viên, còn Academician mới là Viện sĩ!

Chuyện háo danh còn ở mức Nhà nước. Quốc hội đã từng thảo luận về việc đã nên thành lập Viện Hàn lâm chưa, ý kiến chung là "chưa". Vậy mà bỗng nhiên xuất hiện hai Viện hàn lâm trong khi không có Viện sĩ nào (?). Ai tham mưu làm chuyện này, phải chăng xuất phát từ việc có ba Viện từ lâu đã tự tiện đặt tên nước ngoài là Academy (?). Có lẽ ai cũng nên tìm xem trên YouTube sự hùng biện tài hoa và khá có lý trong trên 1 giờ liền của một học sinh lớp 12 với nhan đề "Sự trăn trở của một kẻ lười biếng".

Tôi cảm thấy nó có tính thuyết phục hơn nhiều tham luận của không ít học giả về những tồn tại kéo dài của nền giáo dục nước nhà. Nên chăng cần viết lại bài độc diễn này dưới dạng văn bản để nhiều người, nhất là những người chịu trách nhiệm, có điều kiện tham khảo. Trong các tồn tại được cậu học sinh này thẳng thắn nêu lên thì chính là bệnh thành tích và một chương trình học tập vừa nặng, vừa thấp (!) so với thế giới, hơn nữa khá xa lạ với nhu cầu của đời sống (!).

Coi nặng tiền tài hơn giáo dục

- Trong cuộc sống, nếu phải kể tên ra 5 tính xấu đáng sợ nhất của người Việt thì ông "dị ứng" nhất với những loại tham nào? Muốn thay đổi nó, người Việt phải làm gì?

GS.NGND Nguyễn Lân Dũng: Tôi nghĩ không nên nói của người Việt Nam mà nên nói của không ít người Việt Nam: Nếu cần chọn ra 5 điều thì tôi chọn là:

- Ham tiền
- Hiếu danh
- Coi thường danh dự
- Vô cảm và hèn nhát
- Coi nhẹ ý nghĩa "đồng bào"

- Theo ông, căn nguyên của những tính xấu mà ông kể trên là gì?

GS.NGND Nguyễn Lân Dũng: Thứ nhất, tôi cho là do chưa hiểu đúng mặt tích cực của kinh tế thị trường, nhưng lại chịu những ảnh hưởng xấu của kinh tế thị trường. Thứ hai là tính thiếu dân chủ trong đời sống xã hội, nhất là trên phương tiện truyền thông, khiến cái xấu không được chỉ đích danh, kể cả trong lĩnh vực khoa học như anh Dương Trung Quốc đã phải thốt lên là: một kiểu Lịch sử học vô nhân xưng.

Chính vì vậy mà không ít người đọc đã quay lưng lại với báo viết mà quay sang báo mạng (bên cạnh nhiều trang tốt còn có cả những trang xấu của một số ít người có ác ý).

Thứ ba là do thiếu duy trì truyền thống gia giáo, coi nặng tiền tài hơn giáo dục, chăm sóc con cái.

Thứ tư là sự thiếu gương mẫu của các quan phụ mẫu các cấp, những người coi chức vụ là cần câu cơm (đúng hơn là cần câu vàng bạc, ngoại tệ).

Và thứ năm là tình trạng thiếu tin tưởng và ít trọng dụng người tài, không có lý do gì mọi chức vụ từ cấp thôn xóm trở lên đều phải là đảng viên (trong khi tỷ lệ đảng viên chỉ là 3 triệu trong 90 triệu dân số).

- Nhà văn Vương Trí Nhàn đã từng viết rất nhiều sách về tính xấu của người Việt, và trao đổi với báo GDVN, vị này cũng nói: Người Việt chẳng có tính tốt nào. Với GS.Nguyễn Lân Dũng thì sao? Người Việt có thể tự hào về điều gì?

GS.NGND Nguyễn Lân Dũng: Tôi nghĩ chẳng có ai muốn "vơ đũa cả nắm" như vậy! Chúng ta cần tự hào về những truyền thống tốt đẹp của nhân dân ta. Nếu không có những truyền thống tốt đẹp ấy thì làm sao giữ vững được nền độc lập quốc gia, làm sao có được những tiến bộ trông thấy trong đời sống kinh tế-xã hội, làm sao có được những bước bứt phá về Tổng thu nhập quốc nội (GDP) mà quốc tế cũng phải thừa nhận, làm sao có vị trí ngày càng được tôn trọng trên thế giới....

Hãy tiếp xúc với các cựu chiến binh, với lớp người cao tuổi, với đa số bà con ở nông thôn, ở vùng cao, vùng sâu, vùng xa... Ta sẽ gặp biết bao những tấm gương tuy còn nghèo khổ nhưng vẫn nêu cao sự trong sáng về đạo đức, về lòng nhân ái và sự hy sinh  hết mình dành cho việc học hành của con cái cũng như cho sự đóng góp theo quy định của Nhà nước (kể cả những quy định tuy tôi đã chất vấn nhiều lần tại Quốc hội mà đến nay nay tôi và rất nhiều người vẫn chưa thông được - chẳng hạn như chuyện phải bắt buộc trích đóng góp từ quỹ lương cho Công đoàn , chứ không phải cho Hội Nông dân, trong khi chưa chắc nơi nào cần hơn?).

Bản thân người Việt chúng ta có sẵn một truyền thống đạo đức tốt đẹp. Chỉ cần khắc phục những bất cập trong quản lý Nhà nước, trước hết hãy thực hiện nghiêm chỉnh Nghị quyết Hội nghị Trung ương 4 Khóa XI, để loại hết mọi con sâu, dù là một đàn sâu như lời Chủ tịch Nước, thì xã hội sẽ sớm ổn định , điều tốt đẹp sẽ nầy nở và các tính xấu chắc chắn sẽ bị đẩy lùi. Tôi vững tin là như vậy.

Hà Nhi (Thực hiện)

TÂM TÌNH CHA CON

HT: Đây là một lá thư của ông Tôn Vận Tuyền, một chính khách nổi tiếng của Đài Loan gởi cho các con của ông lúc ông còn sống.
Xin chia sẻ với cả nhà:
Các con thân mến,
Đời sống là vô thường, không ai biết trước mình sống được bao lâu, có những việc cần nếu được nói ra sớm để hiểu thì hay hơn.
Dưới đây là những điều nên ghi nhớ trong cuộc đời :
1. Nếu có người đối xử với con không tốt, đừng thèm để tâm cho mất thời giờ. Trong cuộc đời này, không ai có bổn phận phải đối xử tốt với con cả, ngoại trừ cha và mẹ của các con. Nếu có người đối xử tốt với con, ngoài việc các con phải biết ơn, trân quý, các con cũng nên thận trọng một chút, vì người đời thường làm việc gì cũng có mục đích của nó, chớ có vội vàng cho là bạn tốt của mình ngay.
2. Không có người nào mà không thể thay thế được cả; không có vật gì mà nhất thiết phải sở hữu, bám chặt lấy nó. Nếu hiểu rõ được nguyên lý này, thì sau này trong cuộc đời, lỡ người bạn đời không còn muốn cùng đi trọn cuộc đời, hay vì lý do gì con bị mất đi những gì trân quý nhất trong đời, thì cũng nên hiểu, đó cũng không phải là chuyện trời sập.
3. Đời người ngắn ngủi, nếu hôm nay ta để lãng phí thời gian, mai đây hiểu được thì thấy rằng quãng đời đó đã vĩnh viễn mất rồi! Cho nên, nếu ta càng biết trân quý sinh mạng của mình càng sớm, thì ta được tận hưởng cuộc đời mình càng nhiều hơn. Trông mong được sống trường thọ, chi bằng mình cứ tận hưởng cuộc đời mình ngay từ bây giờ.
4. Trên đời nầy chẳng hề có chuyện yêu thương bất diệt. Ái tình chỉ là một cảm xúc nhất thời. Cảm giác này, tuyệt đối sẽ theo thời gian, hoàn cảnh mà biến thiên, thay đổi. Nếu người yêu bất diệt rời bỏ con rồi, hãy chịu khó nhẫn nại một chút, để thời gian dần dần trôi qua, để tâm tư mình từ từ lắng đọng, cái đau khổ cũng sẽ từ từ nhạt nhòa đi. Không nên cứ ôm áp cái ảo ảnh yêu thương mãi, cũng không nên quá bi lụy vì thất tình!
5. Tuy có nhiều người trên thế giới này thành công, nổi tiếng mà chẳng có học hành nhiều, có bằng cấp cao, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là không cần học hành nhiều sẽ thành công. Kiến thức đạt được do việc học hành, giáo dục là vũ khí trong tay của mình. Ta có thể lập nên sự nghiệp với bàn tay trắng, nhưng không thể trong tay không có tấc sắt. Nên nhớ kỹ điều này !
6. Ba không yêu cầu các con phải phụng dưỡng ba trong nửa quãng đời còn lại của ba sau này. Ngược lại, ba cũng không thể bao bọc nửa quãng đời sau này của các con. Lúc các con đã trưởng thành, độc lập, đó cũng là lúc ba đã làm tròn thiên chức của ba. Sau này, các con có đi xe bus công cộng hay đi ô tô nhà, các con ăn súp vi cá hay ăn mì gói, đều là trách nhiệm của các con
7. Các con có thể yêu cầu mình phải giữ chữ TÍN, nhưng không thể bắt người khác phải giữ chữ TÍN với mình. Các con có thể yêu cầu mình phải đối xử TỐT với người khác, nhưng không thể kỳ vọng người khác phải đối xử tốt với mình. Mình đối xử người ta thế nào, không có nghĩa là người ta sẽ đối xử lại mình như thế ấy. Nếu không hiểu rõ được điều này, sẽ tự chuốc lấy buồn phiền cho mình.
8. Trong hai mươi năm qua, ba tuần nào cũng mua vé số, nhưng vẫn nghèo trắng tay. Điều này, chứng tỏ muốn phát đạt, phải siêng năng làm ăn mới khá được.Trên thế gian này, không có cái gì miễn phí cả.
9. Sum hợp gia đình, thân thích đều là duyên phận, bất luận trong kiếp này chúng ta sống chung với nhau được bao lâu, như thế nào, nên trân quý khoảng thời gian chúng ta được chung sống với nhau. Kiếp sau, dù ta có thuơng hay không thương, cũng không có dịp gặp lại nhau đâu.
(từ note của anh Nguyễn Tuấn Quỳnh)